🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thi Niệm Diêu quay đầu nhìn về phía Mạc Tây Thừa: "Chúng ta qua ăn đi, đồ Pháp bên đó, hẳn là ăn ngon lắm!"
Thuận tiện, quảng cáo cho anh trai.
Về nhà nhất định phải đi tìm anh trai đoạt phí phát ngôn!
Thi Niệm Diêu nghĩ đến vậy, mấy người liền cùng đi qua bên kia.
Đến nhà hàng Pháp, Lý Tuyết liền mở miệng trước tiên, vì phục vụ tiến lên chào hỏi tiếng pháp, chào mọi người, hoan nghênh mọi người.
Sau đó Lý Tuyết lập tức trả lời một câu tiếng Pháp.
Kỳ thật, loại nhà hàng kiểu Pháp ở Trung quốc, phân làm hai loại phục vụ.
Phục vụ viên trong này, đều sẽ dùng cả tiếng Pháp và tiếng trung.
Bởi vì là nhà hàng Pháp, đối phương dùng cùng câu chào, nếu như người trả lời là tiếng Trung, như vậy bọn họ sẽ dùng tiếng Trung phục vụ.
Lý Tuyết cướp nói một câu tiếng Pháp, ngược lại để phục vụ cho là bọn họ muốn phục vụ tiếng Pháp, cho nên đó hỏi thăm, đều là tiếng Pháp.
Hai người anh một câu, tôi một câu, sau khi nói vài câu, Lý Tuyết liền quay đầu nhìn về phía Mạc Tây Thừa và Thi Niệm Diêu: "Tôi đã đặt một phòng, được chứ?"
Mạc Tây Thừa gật đầu.
Thi Niệm Diêu cũng gật đầu.
Diêu Lỵ Lỵ liền vội vàng tán thưởng cô ta: "Lý tiểu thư, cô thể thật giỏi giang, nói tiếng Pháp quá giỏi! Mạc Tây Thừa nhà chúng tôi không biết tiếng Pháp, từ nhỏ không có học qua."
Một câu rơi xuống, ánh mắt Mạc Tây Thừa lóe lên mấy lần.
Lý Tuyết càng giống như là bị điểu trúng, cười với Diêu Lỵ Lỵ.
Sau đó, cô ta nhìn về phía phục vụ nói: "Xin cầm một phần menu tiếng Pháp đến phòng, cám ơn."
Đây là muốn để Thi Niệm Diêu bị bêu xấu!
Thi Niệm Diêu nghe Lý Tuyết nói tiếng Pháp sứt sẹo, nghe xong liền biết không chính tông.
Cái Lý Tuyết này, khẳng định không biết, cô tinh thông tám ngôn ngữ! Học cũng là chuyên nghiệp!
Chẳng qua...
Nam thần không biết tiếng Pháp sao?
Không thể nào.
Cô nhớ kỹ, nam thần đã từng hợp tác với một minh tinh nước Pháp, lúc ấy tin tức nói, nam thần và diễn viên kiatự mình giao lưu không có vấn đề.
Nhưng, Diêu Lỵ Lỵ còn nói, nam thần không có học qua tiếng Pháp...
Ngẫm lại cũng đúng.
Thân là con riêng Mạc gia, có thể cho anh đến trường, tiếp nhận giáo dục đã rất tốt, không học tiếng Pháp, cũng rất bình thường.
Thi Niệm Diêu thở dài.
Đi theo đám Lý Tuyết vào phòng.
Vừa mới ngồi xuống, Diêu Lỵ Lỵ liền bắt đầu thổi phồng Lý Tuyết: " Lý tiểu thư thật đúng học thức uyên bác, tiếng Pháp khó như vậy mà nói được, Mạc Tây Thừa nhà chúng tôi không biết tiếng Pháp, nhưngsao có thể không tiếng Pháp chứ, không bằng Lý tiểu thư rảnh, về sau dạy nó một chút?"
Lý Tuyết lập tức gật đầu: " Được."
Thi Niệm Diêu:...
A! Cái này là muốn kiếm cớ tới gần nam thần của cô!
Tại sao cô có thể để Lý Tuyết đạt được như vậy?
Thi Niệm Diêu híp mắt lại, nở nụ cười.
Lý Tuyết liền nhìn về phía Thi Niệm Diêu, sau đó cười chỉ menu, nói với phục vụ một câu: "Mời vị tiểu thư này gọi món ăn."
Phục vụ lập tức đưa menu cho Thi Niệm Diêu, hỏi một câu.
Người trong phòng, nhất thời nhìn về phía Thi Niệm Diêu, chờ cô hoảng sợ, chờ cô xấu mặt!
Thi Niệm Diêu nhìn vẻ mặt Lý Tuyết và Diêu Lỵ Lỵ, liền không nhịn cười được.
Cô chớp mắt to ngây thơ, cố ý giả bộ mờ mịt cúi đầu, nhìn về phía menu.
Cô nhìn từng tờ từng tờ, ngay khi mọi người cho là, một giây sau cô sẽ chỉ lung tung, Thi Niệm Diêu chợt ngẩng đầu lên, dùng tiếng pháp lưu loát nói!
Ngay khi mọi người ngạc nhiên, Thi Niệm Diêu liền nhìn về phía Lý Tuyết: "Ngại quá, tôi học đại học chính là tiếng Pháp chuyên nghiệp."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.