Bước chân Mạc Tây Thừa dừng lại, liền thấy vẻ mặt Mạc phu nhân nhất thời lúng túng.
Mạc phu nhân là người phụ nữ bộ dạng hòa thuận, chỉ là đôi mắt có chút u buồn.
Bà và cha Mạc Tây Thừa, thật ra là một đôi vợ chồng rất ân ái.
Qua nhiều năm như vậy, cha Mạc Tây Thừa, cũng không thế nào để ý tới Diêu Lỵ Lỵ.
Chỉ là, hiện tại Mạc phu nhân đối với cha Mạc vô cùng lãnh đạm, cũng bởi vì năm đó, ông phản bội cuộc hôn nhân này.
Sắc mặt Mạc phu nhân không tốt lắm, có chút tái nhợt, là bởi vì thân thể bà không tốt lắm.
Bà vô cùng cao quý, không biết vì cái gì, trên lý thuyết, mẹ bởi vì có bà tồn tại, mới là tiểu tam.
Thế nhưng mỗi lần Mạc Tây Thừa trông thấy Mạc phu nhân, đều không chán ghét nổi, thậm chí, anh đối mặt với Mạc phu nhân, luôn luôn có một loại tình cảm quấn quýt.
Mà Mạc phu nhân là người duy nhất mang đến cho anh ấm áp.
Chính mình là đứa con riêng, trên lý thuyết, Mạc phu nhân hẳn là phải chán ghét anh.
Nhưng anh lại nhớ kỹ, khi còn bé, có một lần anh sinh bệnh, sắc mặt nóng đến đỏ bừng, mẹ bời vì muốn gặp cha, cho nên đi ra ngoài mua quần áo rồi.
Anh còn nhỏ, không biết làm sao.
Khi đó, bọn họ còn trong căn phòng bên cạnh Mạc gia.
Anh cứ đi lại trong phòng, không biết làm sao, nhìn thấy Mạc phu nhân, anh liền trực tiếp lao đến, ôm lấy chân Mạc phu nhân: " Con khó chịu, con không thoải mái..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577687/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.