"Các người muốn làm gì?" Hạ Diệp Hoa giận dữ.
Quản gia cũng không nhìn bà, trực tiếp quay người.
Thẩm Tử Hào muốn giãy dụa, thế nhưng hai bảo vệ đều là người luyện võ, căn bản cậu ta không thoát được!
Thẩm Tử Hào quay đầu: "Noãn Noãn. Các người thả tôi ra!! Cút ngay!"
"Thả tôi ra!"
...
Nương theo tiếng gào, Thẩm Tử Hào bị cưỡng ép mang ra bên ngoài, nhét vào trong xe.
Hạ Diệp Hoa nóng nảy đi theo sau, thế nhưng đến cùng chỉ là một phụ nữ, căn bản là không đỡ nổi năm sáu bảo vệ của đối phương.
Bà nhào tới trước xe, muốn lôi Thẩm Tử Hào ra.
Một bảo vệ lại dùng sức đẩy bà ra, chiếc xe hất bụi mà đi.
Hạ Diệp Hoa từ dưới đất bò dậy.
Cha mẹ Hạ đã giống như chim sợ cành cong, căn bản cũng không dám nhúc nhích.
Lưu Hải Dương càng bởi vì áy náy, đã rời bệnh viện.
Hạ Diệp Hoa khóc thành hàng, nhưng cũng bất lực.
Bà bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trực tiếp đón xe về biệt thự Thẩm gia, bà xông lên trên lầu, liền thấy Thẩm Lương Xuyên ngồi lên xe lăn, đứng trên ban công, ánh mắt vẫn đạm mạc nhìn về phương xa như cũ.
Bà khóc nhào tới: "Lương Xuyên! Noãn Noãn tự sát! Em trai con bị bắt đi rồi!..."
Thẩm Lương Xuyên vốn mờ mịt, không có sức sống, sau khi nghe nói như thế, bỗng nhiên co rụt lại.
Anh qua mấy ngày nay, cái gì cũng không làm, một mực nhớ tới tiểu Kiều cùng Mạc Vô Tâm...
Cho nên khi anh căn bản cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577623/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.