Con đường ở trên thanh phố Hải Nam hỗn độn, gió bão thổi qua, giống như là bao phủ tất cả sinh cơ, lộ ra dáng vẻ nặng nề.
Trong lòng Hạ Noãn Noãn lo lắng, không tự chủ tăng lên mấy phần.
Ở trong bệnh viện, không có được tin tức, cô liền nhìn về phía Mai Phượng: "Dì Mai, con cảm thấy thân thể không sao, chúng ta về nhà đi."
Mai Phượng mở miệng: "Để ta đi hỏi bác sĩ tình huống của con trước."
Hạ Noãn Noãn gật đầu.
Mai Phượng đi ra ngoài, tìm được bác sĩ: "Tình huống thân thể của nó thế nào?"
Bác sĩ nhìn ca bệnh, mở miệng nói: "Có điềm báo trước sinh non. Tốt nhất là nằm trên giường nghỉ ngơi ba tháng, bằng không, khả năng sinh non sẽ vô cùng cao. Còn có, bệnh nhân hiện tại kiêng kỵ tâm tình chập chờn quá lớn. Tâm tình nhất định phải tốt, không thể quá độ vui vẻ, quá độ bi thương."
Mai Phượng nghe nói như thế, gật đầu: "Vậy hôm nay chúng tôi làm xuất viện."
Bác sĩ sững sờ, "Thế nhưng, tốt nhất là ở lại trong bệnh viện quan sát ba ngày mới xuất viện, mấy người..."
"Hiện tại muốn xuất viện."
Mai Phượng kiên định nói.
Bác sĩ chỉ có thể gật đầu: "Vậy được."
-
Hạ Noãn Noãn ở trong phòng bệnh chờ Mai Phượng.
Một lát sau Mai Phượng đi đến, bà ta nhìn Hạ Noãn Noãn, mở miệng nói: "Không có chuyện gì, bác sĩ nói con không có việc gì, có thể xuất viện."
Hạ Noãn Noãn nhẹ nhàng thở ra.
Đứa bé này, không thể có vấn đề.
Làm thủ tục xuất viện, Hạ Noãn Noãn đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577601/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.