Mai Phượng nghe được tiếng cha Hạ, liền không kiên nhẫn.
Huống hồ tiếng đối diện có chút hỗn loạn, xen lẫn tạp âm, để cho người ta nghe mà cảm thấy không thoải mái.
Mai Phượng nhíu mày: "Sao vậy?"
Tiếng cha Hạ truyền tới: "Noãn Noãn có ở nhà không?"
"Không có."
"À, con bé không ở đây thì chắc không sao, ở chỗ tôi rất nhiều người đang chờ xếp hàng gọi điện thoại báo bình an. Tôi vừa mới gọi di động cho nó, tín hiệu không tốt, gọi không thông, cho nên gọi về nhà, làm phiền bà nói với Noãn Noãn giúp tôi, tôi cùng mẹ của nó đều mạnh khỏe, để cho nó không cần lo lắng!"
Mai Phượng lạnh lùng đáp một tiếng: "Biết rồi."
Sau đó liền không chờ đối phương nói chuyện: "Ba" lập tức cúp điện thoại.
Mai Phượng tiếp tục xem truyền hình, cầm cây tăm, ăn hoa quả cắt gọn trên bàn trà, vô cùng hài lòng.
Đang lúc ăn, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng xe cộ.
Bà ta không cần quay đầu, liền biết Hạ Noãn Noãn trở về.
Cô ta khẳng định là từ bênHạ Diệp Hoa về.
Cô gái này, thật sự là không để bà ta ào mắt!
Trong ánh mắt Mai Phượng hiện lên chán ghét, liền thấy Hạ Noãn Noãn thất hồn lạc phách đi vào trong phòng.
Mai Phượng cũng không có động.
Thẩm Tử Hào ra khỏi nhà, căn bản bà ta lười phải tiếp tục diễn kịch với cô.
-
Sau khi Hạ Noãn Noãn vào cửa, liền thấy Mai Phượng đang xem tivi.
Cô đi tới trước mặt Mai Phượng: "Dì Mai..."
Mai Phượng nhíu mày, nhìn về phía cô, ra vẻ kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577599/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.