Kiều Luyến sững sờ, chợt mở miệng: "Cậu nói đi."
Đội trưởng xoắn xuýt một chút, sau cùng mở miệng: "Cô biết Mạc Vô Tâm, thích cô không?"
Kiều Luyến ngu ngơ tại chỗ, kinh ngạc mở miệng: "Hả?"
Mạc Vô Tâm, thích cô sao?
Đội trưởng nhất định là lại nói đùa?
Thế nhưng... Nhìn bộ dạng đội trưởng, lại suy nghĩ một chút việc Mạc Vô Tâm đã qua đời, đội trưởng sẽ không mang một người chết ra làm trò đùa... Cô sợ ngây người.
Mạc Vô Tâm thích cô sao?
Cái người thích nhất mắng cô, đối nghịch với cô, dù về sau cô chơi game, còn lợi hại hơn Mạc Vô Tâm, vậy mà thích cô sao?
Đội trưởng gãi đầu một cái: Kthật, lúc ấy trong chiến đội, rất nhiều người đều thích cô."
Game đánh thật hay, dù không có ảnh chụp, thế nhưng nghe tiếng, cũng có thể cảm giác được là cô gái hoạt bát đáng yêu.
Mang theo đặc hữu thiếu nữ, cho tới bây giờ tiểu Kiều cũng không biết, năm đó cô được hoan nghênh cỡ nào.
Con trai trong chiến đội, đại bộ phận đều thích cô.
Ngay từ đầu, thích mang cô chơi game.
Thế nhưng cô quá thông minh, rất nhanh liền học xong tất cả thao tác, cô giống như trời sinh mà sinh ra vì game, đã hất bọn họ ra... Thẳng đến về sau, toàn bộ chiến đội, có thể đứng ở bên người Tử Xuyên, chỉ có cô!
Đến Mạc Vô Tâm, cũng không sánh nổi cô.
Dạng người này, trời sinh đã là tiêu điểm, con cưng của trời, trời sinh được người ngưỡng mộ.
Đội trưởng chưa hề nói, anh ta cũng từng thích cô, cô cũng là tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577545/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.