🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
【 Tử Xuyên: Ha ha ha ha ha ha ha! Hôm nay và Tử Xuyên đổi nick chơi! Cô vừa mời tôi, tôi đang định mời cậu ta vào, cô liền bắt đầu!)
Kiều Luyến:...!!
Cô biết, mỗi cuối tuần, hai người đều sẽ tập hợp chơi cùng một chỗ.
Chỉ cần đổi chỗ ngồi, là có thể đổi nick chơi.
Lúc ấy Kiều Luyến muốn tức nổ tung.
Cô muốn hất Mạc Vô Tâm ra, qua thế giới hai người một chút, lại không nghĩ rằng, kéo sai người!
Nghĩ tới thời đểm đó, bên môi Kiều Luyến cũng không nhịn được tràn ra một nụ cười.
Ba người bọn họ, kỳ thật quan hệ rất tốt.
Dù lúc ấy mỗi ngày cô đều tranh cãi với Mạc Vô Tâm, mỗi ngày mắng anh ta, thế nhưng trong lòng, đem anh ta trở thành bạn tốt nhất.
Về sau, bọn họ muốn thành lập câu lạc bộ.
Đem chơi game, xem như một loại chức nghiệp, người trong chiến đội, không có người vô điều kiện đứng ở bên cô và Tử Xuyên, chỉ có Mạc Vô Tâm, không chút chùn bước đi theo đám bọn họ, cùng nhau vọt vào.
Nghĩ tới đây, Kiều Luyến liền hít vào một hơi thật sâu.
Cô ngồi xuống, lẳng lặng nhìn chăm chằm Mạc Vô Tâm.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng nghe thấy tiếng bước chân sau lưng.
Cô quay đầu, liền thấy đội trưởng ăn mặc tây trang đen, phong trần mệt mỏi đi tới, trông thấy Kiều Luyến, mở miệng cười: "Tiểu Kiều, để cho cô chờ lâu! Hội nghị của tôi kéo hơn nửa giờ."
Kiều Luyến lắc đầu: " Không có gì, anh có thể từ trong trăm công ngàn việc tới tìm gặp tôi, đã rất tốt."
Đội trưởng quay đầu, nhìn bia mộ một chút.
Sau đó nhìn về phía Kiều Luyến, lúc này mới hỏi thăm: "Em đây là..."
Anh ta nghĩ tới lần đầu tiên tiểu Kiều biết Tử Xuyên chết, dáng vẻ khóc đó, trải qua mấy ngày nghi hoặc, cuối cùng mở miệng hỏi: " Năm đó ba người, bỗng nhiên biến mất khỏi chiến đội. Tôi còn tưởng rằng là Tử Xuyên bị tai nạn, cô không có tâm tư chơi game, thế nhưng... Cô không biết Tử Xuyên xảy ra tai nạn sao?"
Kiều Luyến nghe nói như thế, gật đầu.
Đội trưởng còn muốn hỏi cái gì, nhưng miệng ngập ngừng, đến cùng vẫn nói: "Tiểu Kiều, chuyện đã qua, đều đã qua. Bây giờ cô là bà xã Thẩm ảnh đế, về sau sống tốt cùng với anh ta là được rồi. Nếu anh ta đã không tốt với cô, cô nói cho tôi, tôi giúp cô ra mặt!"
Đội trưởng vẫn là đội trưởng có tâm hiệp nghĩa kia.
Kiều Luyến cười, cô hỏi thăm: " Đội trưởng, tôi muốn biết một số chuyện liên quan tới Mạc Vô Tâm và Tử Xuyên, anh biết không?"
Đội trưởng thở dài: " Không phải ba người quen thuộc nhất sao? Chuyện cô muốn biết, khả năng tôi cũng không rõ ràng."
Kiều Luyến nhìn anh ta: " Năm đó, không phải chúng ta nói muốn thành lập một câu lạc bộ cạnh tranh sao? Anh đối với chuyện câu lạc bộ, biết nhiều không?"
Đội trưởng tiếp tục mê mang lắc đầu: "Lúc ấy Tử Xuyên mời tôi tham gia câu lạc bộ, tôi cự tuyệt, thứ nhất cha mẹ tôi không đồng ý, thứ hai chính alf tài nghệ của tôi, tôi biết, không đạt được loại cảnh giới như mọi người, không thích hợp làm tuyển thủ chuyên nghiệp, về sau, chuyện của mấy người, tôi không được rõ lắm rồi."
Kiều Luyến thất vọng cúi thấp đầu xuống: " Tôi đã biết. Đội trưởng, anh biết một số chuyện liên quan tới Mạc Vô Tâm không? Ví dụ như, tình huống trong nhà Mạc Vô Tâm?"
Đội trưởng kinh ngạc: "Cái này, cha mẹ Mạc Vô Tâm lúc cậu ấy mười lăm tuổi đều qua đời, thế là cậu ta mang theo em gái của mình xông xáo ở Bắc Kinh, lúc ấy chúng tôi cùng chơi game, cậu ta không có đến trường, mà đi làm. Tôi chỉ biết là, cậu ấy có đứa em gái, lúc ấy đang đi học, cái khác cũng không biết."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.