Nhưng mà, rốt cuộc video là do ai quay, vừa xem hiểu ngay!
Tròng mắt Thẩm Tử Hào co rụt lại, không thể tin nhìn về phía Mai Phượng.
Gương mặt Mai Phượng bối rối, một lúc sau mới xua tay: "Thật sự không phải ta quay, ta, sao ta có thể chửi bới chính mình như thế? Ta thân là vợ hai của ba con, đã bị người cười nhạo, nếu như bị người ta biết... Ta còn có sống nổi không?"
Lời nói này rất đúng.
Những năm này, mỗi lần hào môn tụ họp, Mai Phượng vẫn luôn là đối tượng bị tranh luận.
Cậu ta đã từng không cẩn thận đi vào trong đám phụ nhân, nghe được bọn họ thảo luận dì Mai.
Cho nên, bà không có khả năng đặt mình vào trung tâm!
Quỳ xuống trước vợ cả, loại chuyện này nói ra, đều sẽ mất mặt.
Thẩm Tử Hào bỗng nhiên nắm chặt bảo vệ tỏng đó: " Nói, đến cùng là ai sai anh quay video lại?"
Bảo vệ kia nhíu chặt lông mày, vô thức mở miệng: "Không phải tôi..."
Nói còn chưa dứt lời, Thẩm Tử Hào đã đánh một đấm vào mặt của hắn ta: " Không phải anh còn có thể là ai? Trong giám sát cho thấy!"
Hộ vệ kia nghe nói như thế, ngược lại ánh mắt sáng lên: " Đúng, thiếu gia, giám sát! Cái góc độ này, cũng không phải chỉ có tôi! Còn có giám sát!"
Còn có giám sát...
Một câu, để tay Thẩm Tử Hào hạ giữa không trung, thật lâu không có rơi xuống.
Mai Phượng cũng đã nhỏ giọng khóc thút thít, giống như cuối cùng tẩy thoát ủy khuất của mình.
Thẩm Tử Hào nhíu lông mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577493/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.