Giờ này khắc này, Mai Phượng bị đông cứng, sắc mặt trắng bệch, thân hình phát run, vẫn còn kiên trì trong gió.
Trông thấy bà ta, tròng mắt Thẩm Tử Hào co rụt lại, cả người đều giống như mèo bị dẫm đuôi, lập tức nổ tung!
"Két!" Xe dừng lại trong nháy, cậu ta liền mở cửa xe, nhảy xuống.
Đi thẳng đến chỗ Mai Phượng!
Lúc trên đường tới, đáy lòng sinh ra nghi ngờ với Mai Phượng, vào giờ phút này, nương theo bộ dạng bà ta thê thảm, mà lập tức biến mất!
Dù Mai Phượng là giả, thì thế nào?
Bà ta đến chỗ này vì mình, cầu Hạ Diệp Hoa giơ cao đánh khẽ.
Cậu ta lập tức đi tới trước mặt của bà ta, trực tiếp kéo cánh tay của bà ta lại: "Dì Mai, dì ở chỗ này làm gì? Dì đứng lên!"
Mai Phượng nghe nói như thế, từ từ nghiêng đầu lại, giống như mới chú ý tới Thẩm Tử Hào đến, nhất thời kinh ngạc, mở miệng nói: "Tử Hào, sao con lại tới đây?"
Sắc mặt Thẩm Tử Hào tái xanh, nhìn cửa đóng chặt.
Ở cửa sắt này, lạnh băng không có một tia nhiệt độ.
Liền giống như muốn cắt trở cậu ta bên ngoài.
Trong lòng của cậu ta, bỗng nhiên sinh ra một loại ý nghĩ bi thương.
Giống như là tám năm trước, Hạ Diệp Hoa mang theo Thẩm Lương Xuyên rời đi Thẩm gia, từ bỏ cậu ta!
Thẩm Tử Hào nắm lấy nắm tay, sau đó trực tiếp đi về phía trước!
Cậu ta giơ cánh tay lên, dùng sức nhấn chuông cửa.
"Đinh đinh đinh" vang lên, cậu ta còn không biết dừng, dùng sức nhấn.
Một lát sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577489/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.