🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thẩm Tử Hào sững sờ.
Cậu ta bỗng nhiên dừng xe lại, quay đầu nhìn về phía Hạ Noãn Noãn: "Em có ý gì?"
Hạ Noãn Noãn cúi thấp đầu xuống: " Em, em chính là nói như vậy. Dù sao, chuyện nhà các anh, em cũng không rõ ràng."
Dáng vẻ cô khiếp nhược như thế, để Thẩm Tử Hào không phát hỏa được.
Mà lại là "Nhà các anh"sao?
Ánh mắt Thẩm Tử Hào lóe lên một cái, lúc này mới ho khan một tiếng, nhìn về phía trước: "Kỳ thật năm đó, cha mẹ đột nhiên ly hôn, mẹ mang theo Thẩm Lương Xuyên rời đi Thẩm gia, không phải tôi chưa từng hoài nghi."
Hạ Noãn Noãn ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn về phía cậu ta, nghe cậu ta nói chuyện đã qua.
Thẩm Tử Hào tiếp tục mở miệng: "Lúc ấy, tôi từ nước ngoài trở về, cha nói, mẹ là có quan hệ với cha Thiên Vũ, cho nên mới chết sống rời khỏi Thẩm gia. Thậm chí chút xu bạc không cầm, tịnh thân rời đi."
"Về sau, tôi qua tìm mẹ, mẹ lại nói, là cha và dì Mai vượt quá giới hạn bị bà phát hiện, bà mới rời khỏi."
Hai bên đều đều có giải thích.
Hạ Noãn Noãn nhìn về phía Thẩm Tử Hào: "Như vậy, là cái gì để anh tin tưởng cha, mà không có tin tưởng mẹ?"
Thẩm Tử Hào hít sâu một hơi; "Lúc mẹ nói lời này, bản thân cũng có chút từ ngữ mập mờ, vả lại, nếu như mẹ hoài nghi chồng mình, vì sao tịnh thân rời đi? Xem như ly hôn, cũng có thể làm thủ tục bình thường! Rời đi sạch sẽ, hoàn toàn là muốn thoát khỏi Thẩm gia... Huống hồ, lúc ấy tôi hỏi qua rất nhiều người, tôi cũng điều tra qua rất nhiều, cha và dì Mai, thật sự không có gì, hoàn toàn là quan hệ nhân viên, thế nhưng mẹ và cha Thiên Vũ... Đích thật là có qua lại nhiều lần."
Qua lại nhiều lần, cậu ta nói nói ra từng chữ.
Cậu ta nói đến đây, còn kéo căng cằm: "Lúc cha tôi còn trẻ, nổi danh là rất thích mẹ, hai người bọn họ xem như thanh mai trúc mã lớn lên, chẳng qua về sau mẹ gả cho cha, khi tôi còn bé thường nghe cha nói, ông sợ hãi mẹ sẽ từ bỏ chúng tôi."
Nói đến đây, cậu ta lại trầm mặc một chút, sau đó mở miệng nói: "Mẹ Thiên Vũ sinh Thiên Vũ xong thì qua đời, cũng bởi vì cảm thấy cha của Thiên Vũ ở cùng mẹ tôi, trong lúc trong tháng tâm tình không tốt, sau cùng chết đi."
Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, nhất thời minh bạch tất cả nội dung.
Mẹ Thiên Vũ qua đời, để Thẩm Tử Hào hoài nghi Hạ Diệp Hoa thật sự có cái gì với cha Thiên Vũ.
Lại thêm Thẩm Tu chỉ đạo, Thẩm Tử Hào cảm thấy Hạ Diệp Hoa bỏ nhà quên con, không tính là gì.
Thế nhưng...
"Nhưng bây giờ, cha và dì Mai ở cùng một chỗ, mà mẹ và cha Thiên Vũ không có ở ùng một chỗ... Với lại, em ở bên phu nhân lâu như vậy, cũng chưa từng gặp qua cha Thiên Vũ đi qua thăm bà, nói rõ hai người, thật sự trong sạch. Em ở bên kia, cũng coi như là ở hơn một tháng."
Câu nói này rơi xuống, Thẩm Tử Hào liền ngây ngẩn cả người.
Tuy lời ạ Noãn Noãn không xuôi tai, cũng rất có đạo lý.
Vô luận như thế nào, cha cũng ở cùng Mai Phượng.
Thế nhưng mẹ không có ở cùng một chỗ với cha Thiên Vũ.
Thẩm Tử Hào nhíu lông mày.
Lúc nghe được Mai Phượng quỳ gối ở Thẩm gia, vô cùng lo lắng, trong lúc vô tình, cứ như vậy chậm rãi biến mất.
Sắc mặt cậu ta nghiêm túc, cứ mang theo Hạ Noãn Noãn đi tới biệt thự Thẩm gia.
Mới vừa đến Thẩm gia, liền thấy thân hình Mai Phượng lảo đảo muốn ngã, quỳ gối bên ngoài biệt thự.
Hiện tại là mùa đông, gió thổi lạnh lẽo.
Loại này quý phu nhân giống như Mai Phượng, mặc đều ít ỏi, đại bộ phận ở ngoài chỉ phủ thêm một chiếc áo choàng lông, bởi vì bọn họ hoạt động rất ít bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.