🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hành động này quá mức đột ngột, để mấy người giật nảy mình.
Thế nhưng lấy lại tinh thần, lại không ai tiến dìu bà ta đứng lên.
Bà ta phá hủy gia đình Hạ Diệp Hoa, để bọn họ rời đi trắng tay, cái quỳ này cũng là đương nhiên.
Hạ Diệp Hoa nhận được!
Hạ Diệp Hoa nở nụ cười gằn: " Cô làm cái gì vậy?"
Kiều Luyến ở bên cạnh cũng châm chọc khiêu khích: "Mẹ, con nhớ được, nhóm tiểu thiếp ở cổ đại, vào cửa đều phải quỳ xuống dập đầu cho chủ mẫu, chẳng lẽ dì Mai đây cũng muốn để mẹ thừa nhận thân phận của bà ta?"
Một câu, nói cho bầu không khí, nhất thời nhẹ nhõm hài hước.
Còn châm chọc Mai Phượng, Kiều Luyến có thể thấy được sắc mặt bà ta trực tiếp đen lại.
Kiều Luyến ra vẻ không biết mở miệng: "Ai nha, hiện tại xã hội mới, không có chú ý nhiều như vậy rồi~ Mai phu nhân, bà vẫn là mau dậy đi."
Một câu nói cho Mai Phượng nghiến răng nghiến lợi.
Bà ta bị chọc tức cho ngực chập trùng.
Nhưng đến cùng vẫn ẩn nhẫn, rất nhanh nuốt tức giận xuống, sau đó cúi đầu, che giấu oán hận trong mắt, bà ta mở miệng nói: "Chị Hạ, mẹ Tử Hào, tôi cầu chị đừng đi kiện nữa có được hay không? Hôn lễ của Tử Hào sắp đến, cái này nếu mà dính vào cảnh sát, cũng xúi quẩy! Vì Tử Hào, coi như tôi xin chị, được không?"
Một câu, nói Hạ Diệp Hoa tức hổn hển.
Vì Tử Hào...
Bà vốn dự định không khởi tố, nhưng bây giờ đáp ứng bà ta, không phải là bởi vì nhìn bà ta quỳ xuống, cho nên mới đáp ứng sao?
Hạ Diệp Hoa thật sự là bị bà ta làm tức chết, nhíu chặt lông mày, siết chặt năm tay.
Mai Phượng liền quỳ ở đó: " Tôi biết chị không thích tôi, những năm này trong lòng oán hận, hiện tại tôi quỳ xuống, để chị hả giận, chị đừng làm khó dễ Tử Hào được không? Trong lòng Tử Hào, thật ra là có người mẹ như chị!"
Hạ Diệp Hoa:...
Lúc nào mà bà khó xử với Thẩm Tử Hào rồi hả?
Bà muốn, chỉ là Thẩm Tu không hề tới quấy rối!
Bà lui về sau một bước, nhíu lông mày.
Kiều Luyến liền lên trước một bước, nhìn Mai Phượng: " Mai phu nhân, mời bà rời đi."
Mai Phượng lắc đầu: " Nếu như không buông tha cho Tử Hào, tôi liền quỳ hoài không dậy!"
Cái này là chiêu vô lại!
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên liếc nhau, nở nụ cười: "Vậy bà cứ quỳ đi, mời bà đi ra ngoài, không nên ở nhà tôi, bằng không tôi liền gọi cảnh sát đến!"
Mai Phượng sững sờ, trông thấy Kiều Luyến tiến lên một bước, liền muốn động thủ, bà ta đứng lên, lui về sau hai bước.
Chợt, cửa phòng lập tức đóng lại.
Mai Phượng híp mắt lại, một lúc sau, khẽ gật đầu với bảo vệ.
Người kia liền đưa điện thoại luôn nắm trong tay ra, đem chuyện mới vừa quay lại, đưa cho Mai Phượng nhìn.
Mai Phượng nhìn thoáng qua, nở nụ cười gằn, chợt gửi lên mạng.
Loại chuyện này, náo loạn ra, mất mặt đương nhiên là Thẩm gia!
Bà ta là người phụ nữ nho nhỏ, không sợ mất mặt.
Bà ta là sợ Thẩm Tử Hào thật sự bị Hạ Diệp Hoa thu mua.
Từ khi Hạ Noãn Noãn theo Thẩm Tử Hào lĩnh chứng, bà ta đã cảm thấy, Thẩm Tử Hào thoát ly khống chế của bà ta.
Hiện tại, bà ta muốn để Thẩm Tử Hào nhìn xem, mẹ ruột của nó chết sống không nhượng bộ, mà bà ta ở đây nhận hết ủy khuất.
Nghĩ tới đây, ánh mắt bà ta trở nên kiên quyết, trực tiếp lui về sau một bước, quỳ xuống lần nữa.
Cùng lúc đó, cái video trên mạng, cũng nhanh chóng lưu truyền ra. Phía trên kia, một phụ nữ, quỳ gối trước cửa biệt thự, gần sang năm mới, nhìn qua vô cùng tiêu điều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.