Mồ hôi Thẩm Lương Xuyên, nhỏ giọt trên ngực của cô.
Kiều Luyến trừng mắt còn chút mê ly nhìn anh.
Tiếng Thẩm Lương Xuyên trầm thấp xen lẫn đè nén, truyền đến trong tai cô: " tiểu Kiều, loại chuyện này, mệt mỏi đến mấy anh đều vui lòng."
Kiều Luyến:...
Ngay lúc này, cửa sổ xe bị gõ vang!
Trong nháy mắt, lý trí Kiều Luyến trở về!
Cô lập tức muốn ngồi dậy, thế nhưng Thẩm Lương Xuyên đang ở thời khắc mấu chốt, nào sẽ thả cô đi chứ?
Anh đè ép cô, làm một thủ thế im lặng với cô.
Sau đó quay đầu nhìn ra phía cửa sổ xe, đã thấy bảo vệ trong khu biệt thự, đang ở bên ngoài, tiến đến gần cửa sổ xe, nhìn vào bên trong.
Kiều Luyến:...!!"A, anh mau dậy đi, xong đời! Sẽ bị thấy được!"
Thẩm Lương Xuyên lại nhỏ giọng mở miệng nói: "Không cần phải sợ, anh ta không nhìn thấy."
Kiều Luyến:...
Xem như không nhìn thấy, cô cũng cảm thấy rất kỳ lạ!
Nhưng mà giờ phút này Thẩm Lương Xuyên nào nghe cô nói chuyện, lúc cô muốn tiếp tục mở miệng liền dùng sức ép một chút.
Kiều Luyến lập tức cắn môi, không để cho mình phát ra tiếng.
Đồng thời, một loại cảm giác kích thích, trong nháy mắt truyền khắp toàn thân.
Ở bên ngoài, bảo an tiếp tục gõ cửa sổ, hai người trong xe lại không nhúc nhích tí nào.
Thẳng đến cuối cùng...
Về sau đương sự kết thúc, bảo an đã đi, vừa đi còn vừa lầm bầm lầu bầu: "Sao xe này lại một mực rung chứ?"
Kiều Luyến:...
Kiều Luyến liền đẩy Thẩm Lương Xuyên ra, ngồi dậy, cầm quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577344/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.