Trên đường về nhà, Kiều Luyến quay đầu nhìn Thẩm Lương Xuyên.
Trong khoảng thời gian này, anh một mực bận rộn làm việc, dẫn đến cả người đều có chút gầy gò.
Khuôn mặt nguyên bản góc cạnh rõ ràng, giờ trở nên càng thêm rõ ràng, nhìn quakhiến cho người ta cảm thấy rất đau lòng.
Nghĩ tới đây, Kiều Luyến mở miệng: "Gần đây có phải rất mệt mỏi không?"
Thẩm Lương Xuyên khiêu mi, nghi ngờ nhìn cô một cái, ý tứ rất rõ ràng: Vì cái gì nói như vậy?
Kiều Luyến mở miệng: " Em nhìn anh gầy đi, cả người cũng lộ ra rất mệt mỏi."
Thẩm Lương Xuyên lại nhìn cô một cái: " Còn tốt."
Kiều Luyến thở dài: " Đều tại em..."
Từ trước đến nay Thẩm Lương Xuyên là người không tranh quyền thế.
Trước kia thời điểm chơi game, đã có loại cảm giác này, giống như võ lâm cao thủ ẩn nấp, dưới tình huống bình thường thì không sao, nhưng nếu như ai dám đến khiêu khích, nhất định người đó bị đánh răng rơi đầy đất.
Mà lấy địa vị anh trong làng giải trí, hiện tại hoàn toàn có thể trải qua sinh hoạt nhàn nhã, lại bởi vì mình bị Lục Nam Trạch nhằm vào, liền muốn bắt đầu vùi đầu vào một vòng phấn đấu mới.
Trong lòng Kiều Luyến chua xót: " Nếu như không vì em, anh sẽ không cần mệt mỏi như vậy rồi."
Lời này vừa dứt, chỉ thấy anh bỗng nhiên nhếch môi.
Bình thường Thẩm Lương Xuyên rất ít cười, thế nhưng giờ khắc này, một nụ cười này liền giống như hoa nở trên vách núi, kinh diễm ánh mắt của cô.
Trong lúc nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577343/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.