Một câu Thẩm Tử Hào rơi xuống, Thẩm Lương Xuyên liền lạnh mặt: " Cậu cảm thấy ông ta mắng mẹ những lời kia, đều là đúng?"
Tròng mắt Thẩm Tử Hào co rụt lại, mở miệng: "Đúng, bà ta là không biết xấu hổ! Dám làm còn không dám để cho người ta nói sao? Năm đó loại chuyện bỏ chồng con cũng có thể làm ra, còn có cái gì bà ta làm không được, bà ta chính là..."
Nói còn chưa dứt lời, Thẩm Lương Xuyên chợt đưa tay, đánh cho cậu ta một đấm!
"Ba!"
Một đám đánh trúng khóe miệng của cậu ta, để khóe miệng của cậu ta đổ máu.
Thẩm Lương Xuyên híp mắt, trong ánh mắt bắn ra sát ý: "Có lá gan, cậu lặp lại lần nữa."
Sự tình phát sinh quá đột ngột.
Chân chính động thủ, đến Thẩm Tử Hào bị đánh, chẳng qua chỉ một nháy mắt.
Kiều Luyến đứng bên người Thẩm Lương Xuyên, đều chưa kịp phản ứng, chớ nói chi là người khác.
Thế nhưng giờ này khắc này, Kiều Luyến cũng tức giận vô cùng.
Cái Thẩm Tử Hào này, đến cùng biết dì Hạ là ai hay không?
Cô và dì Hạ ở cùng một chỗ, mỗi ngày dì Hạ không có việc gì, mỗi ngày buồn bực trong nhà chơi game, cũng bởi vì cuộc sống tính mịch!
Cô muốn để dì Hạ có tình cảm lưu luyến lúc tuổi già, thế nhưng cho tới bây giờ, dì Hạ đều không có.
Thẩm Tử Hào này, sao có thể nói như vậy?
Cho nên, giờ này khắc này, cô không cảm thấy Thẩm Lương Xuyên đánh quá đột ngột, ngược lại cảm thấy, một đấm này đánh vẫn quá nhẹ!
Ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577316/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.