Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, mặt mày lạnh lẽo.
Thẩm Tử Hào lại quật cường nhìn anh chằm chằm.
Anh em cái gì, kỳ thật không sai biệt nhiều.
Thẩm Lương Xuyên so với Thẩm Tử Hào, lớn hơn ba tuổi.
Giờ này khắc này đứng chung một chỗ, thân cao bằng.
Nhưng trên người Thẩm Lương Xuyên, nhiều hơn một phần ổn trọng.
Thẩm Tử Hào đứng ở trước mặt anh, giống như một đứa trẻ không có lớn lên.
Hai người đứng đối diện, bầu không khí nhất thời cháy bỏng.
Thẩm Tu ở bên cạnh, sợ thiên hạ không loạn, chỉ Thẩm Lương Xuyên mở miệng với Thẩm Tử Hào: "Tử Hào, con giáo huấn nó một chút cho ta! Lễ phép đều bị chó ăn vào bụng, cũng dám động tay động chân với ta!"
Thẩm Tử Hào nghe nói như thế, nhíu lông mày.
Mai Phượng ở bên đứng lên, vịn eo của mình: "Ông xã, ông đừng như vậy, tuổi con còn nhỏ, không hiểu chuyện... Sao ông có thể chấp nhặt với nó?"
Lời này quả thực là chỉ Thẩm Lương Xuyên không hiểu chuyện.
Kiều Luyến ở bên cạnh nhìn, thật sự là cảm thấy ủy khuất thay Thẩm Lương Xuyên.
Mà Thẩm Tử Hào, quả thực là quá mơ hồ!
Thẩm Lương Xuyên khinh thường so đo với người phụ nữ như bà ta, cô lại không nguyện ý để Thẩm Lương Xuyên ăn thiệt thòi, trực tiếp tiến lên một bước, mở miệng nói: "Bà này, chúng tôi thực sự trẻ tuổi, làm gì cũng đều bốc đồng, không giống các người, hơi đẩy liền ngã nhào trên đất, thật sự là liễu rủ trong gió."
Một câu, để sắc mặt Mai Phượng đỏ lên: " Cô..."
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577315/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.