Khí tức ấm áp đập vào mặt, để cô cảm giác tim đập rộn lên, gương mặt nóng rực không thể khống chế.
Cô cảm thấy không khí trong lồng ngực, giống như bị rút ra ngoài.
Nam thần có chuyện gì?
Có chuyện gì?
Chẳng lẽ là... Muốn cùng cô ngủ?
A a a!
Cô sắp hạnh phúc chết đi được không?
Thế nhưng một giây sau, chỉ thấy nam thần mở cửa phòng ra, nói với trợ lý đã đứng bên ngoài: "Vào đi."
Tiếp theo, liền thấy trợ lý đẩy xe đồ ăn đi đến.
Thi Niệm Diêu nghi ngờ nhìn về phía Mạc Tây Thừa: " A?"
"Ăn cơm."
Thi Niệm Diêu:...
Thì ra là ăn cơm, cô còn tưởng rằng tối nay có thể vượt qua một đêm khó quên chứ!
Thi Niệm Diêu quay đầu, chỉ thấy Mạc Tây Thừa đã cởi áo khoác, bên trong lộ ra áo sơ mi trắng.
Anh vén ống tay áo lên, trên cánh tay da thịt màu lúa mì, bắp thịt rắn chắc, lộ ra sự khỏe mạnh.
Thi Niệm Diêu nhìn có chút miệng đắng lưỡi khô.
Cô nuốt ngụm nước miếng.
Chỉ là tiếng nước bọt kia giống như có chút vang, cho nên Mạc Tây Thừa nhìn qua: "Đói bụng sao?"
Thi Niệm Diêu gật đầu.
Mạc Tây Thừa chỉ thức ăn trên bàn: " Muốn ăn cái gì?"
Thi Niệm Diêu:... Muốn ăn anh.
Thế nhưng lời này, nhất định không thể nói ra miệng!
Ai!
Làm sao bây giờ, rất muốn quy tắc ngầm với nam thần mà!
Thi Niệm Diêu ngượng ngùng cúi đầu, sau đó mở miệng: "Đều có thể."
Sau đó, đi theo Mạc Tây Thừa ngồi ở trên ghế sofa.
Động tác Mạc Tây Thừa rất nhanh nhẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577289/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.