Xong đời!
Cô đợi rất lâu trong phòng vệ sinh, lúc này mới yếu ớt tới gần cửa phòng, lặng lẽ mở ra một cái khe hở, sau đó mở miệng nói: "Này, Mạc tiên sinh... Anh có thể đem quần áo cho tôi không?"
Mạc Tây Thừa:...
Mạc Tây Thừa ho khan một tiếng: " Ở đâu?"
Thi Niệm Diêu: "Trên giường."
Mạc Tây Thừa đi hai bước vào trong phòng, lúc này mới nhìn đến trên giường lớn của mình có để mấy bộ quần áo.
Anh đi qua, đưu tay cầm lên, liền phát hiện có đồ gì, rơi trên mặt đất.
Cúi đầu nhìn, là... đồ lót.
Mạc Tây Thừa:...
Đồ lót này, phía trên còn vẽ hình phim hoạt hình linh tinh, nhỏ như vậy, làm sao mặc?
Anh giờ phút này quả thực là không biết nên làm sao bây giờ.
Mà trong phòng vệ sinh, sau khi Thi Niệm Diêu nói để Mạc Tây Thừa giúp cô cầm quần áo, bỗng nhiên nghĩ đến, Mạc Tây Thừa cầm quần áo cho cô, đây chẳng phải là sẽ thấy đồ lót của cô!
Thi Niệm Diêu mặc kệ, trực tiếp mở cửa phòng vệ sinh ra, trùm khăn tắm chạy ra!
Liền liếc nhìn, đồ lót của mình rơi trên mặt đất, Mạc Tây Thừa nửa ngồi ở đó, chăm chú nhìn, vẻ mặt này... Là đang xoắn xuýt, có giúp cô nhặt hay không?
Thi Niệm Diêu:...
Quả thực là không còn mặt mũi nhìn người được không?
Cô vội vàng xông tới, không nói hai lời, nhặt quần áo của mình lên, sau đó ôm quần áo chạy vào trong phòng vệ sinh.
Trái tim đều nhảy loạn thịch thịch.
Trên gương mặt cũng như thiêu như đốt.
Nhưng lần này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577288/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.