Đối diện ánh mắt của hai người, bác sĩ Triệu cười khổ lắc đầu.
Bộ dạng này, để trong lòng Kiều Luyến trầm xuống.
Thẩm Lương Xuyên cũng nhíu lông mày.
Bác sĩ Triệu trông thấy hai người như vậy, biết bọn họ hiểu lầm, lập tức mở miệng: "Không phải như mấy người nghĩ, qua kiểm tra thấy, kỳ thật tay Kiều tiểu thư, căn bản là không sao."
Không có sao?
Kiều Luyến ngây ngẩn cả người, cúi đầu nhìn tay của mình.
Thẩm Lương Xuyên cũng nghi ngờ nhìn sang.
Bác sĩ Triệu thở dài một chút: "Nhìn trên phim chụp không ra có vấn đề gì. Mà tay Kiều tiểu thư, xem ra mấy năm này, khôi phục rất tốt, kỳ thật không có vấn đề với sinh hoạt bình thường."
Kiều Luyến gật đầu: "Thế nhưng, tay của tôi phải chơi game, tôi..."
Bác sĩ Triệu thở dài: "thân thể con người rất phức tạp, cho dù chúng tôi học y, nhưng bây giờ còn có rất nhiều khách hàng không phục vụ được. Dù sao tay của cô cũng từng bị thương, muốn khôi phục như lúc ban đầu, phải xem chính bản thân cô."
Ông nhìn về phía Kiều Luyến: "Xương tay sai chỗ, nắm trở lại, khẳng định chỗ khớp nối sẽ không linh hoạt bằng trước kia, nhưng hiện tại, trên y học, tay của cô đã khôi phục tốt."
"Tôi thật sự không biết chữa tiếp cho cô thế nào."
Kiều Luyến nghe nói như thế, cảm xúc hạ thấp, quả nhiên là khó chữa.
Kỳ thật trước khi đến bệnh viện, cô đã nhận ra.
Tay của cô, những năm này không nhức không đau, hẳn là khôi phục tốt, thế nhưng chơi game thời gian quá dài, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577238/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.