Thẩm Lương Xuyên nghe đến đó, thân hình hơi cứng đờ.
Anh đau lòng hận không thể ôm Kiều Luyến vào trong ngực, từ nay về sau cố gắng trân quý, cũng không tiếp tục để cho cô bị thương.
Anh mím môi, liền nghe bác sĩ Triệu tiếp tục mở miệng: "Khi đó, tay của con bé, thật sự là quá đau, tôi nói bôi thuốc tê, nhưng thuốc tê có thể sẽ có di chứng, ví dụ như ngón tay không linh hoạt, cô ấy nghe đến đó, liền lập tức không đồng ý. Bình thường đàn ông tay bị thương nặng như vậy, đều chịu không nổi, nhưng cô bé này lại cắn răng kiên trì nổi."
Tay đứt ruột xót.
Chính lúc đau đớn, chỉ sợ càng đau hơn lúc bị thương!
Thẩm Lương Xuyên khẩn trương: " Vậy về sau..."
Bác sĩ Triệu thở dài: "Đầu ngón tay trở lại vị trí cũ, nhưng vì quá đau, tay của cô ấy khôi phục có chút chậm. Lúc ấy ba ba của cô ấy mang theo cô ấy tìm rất nhiều bác sĩ tốt, về sau lại cho tôi xem. Trong mắt của tôi, kỳ thật đã coi như là bình thường, nhưng cô ấy một mực nói, tay không có khí lực. Lúc ấy không tìm được nguyên nhân, về sau, tôi nói, dù sao thương cân động cốt mất một trăm ngày, nhưng sau đó nhà bọn họ liền xảy ra chuyện..."
Tròng mắt Thẩm Lương Xuyên co rụt lại: " Xảy ra chuyện gì?"
Bác sĩ Triệu tiếp tục mở miệng: " Kiều gia bọn họ, cậu chưa từng nghe qua sao? Tám năm trước có vụ án thi công, sập chết 17 người..."
Nói đến đây, bỗng nhiên ý thức được: "À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577236/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.