Yêu đến mức... Dù là tám năm trước cô làm những chuyện kia, anh đều không muốn để cho cô biết rõ chân tướng, không muốn để cho cô tiếp nhận những thống khổ kia.
Phía trước đèn xanh sáng lên.
Thẩm Lương Xuyên trầm tư như cũ, thẳng đến khi xe phía sau phát ra tiếng còi thúc giục, lúc này anh mới bỗng nhiên lấy lại tinh thần.
Nổ máy, xe tiếp tục đi lên phía trước.
Ánh mắt của anh dần dần trở nên kiên quyết.
Người, vĩnh viễn không có khả năng sinh hoạt ở quá khứ.
Giống như là anh và tiểu Kiều, nên đi lên phía trước.
Tống Nguyên Hi muốn thương tổn cô, như vậy anh sẽ bảo vệ cô.
Những việc trong quá khứ, anh đến gánh vác.
Mà tiểu Kiều của anh, chỉ cần anh bảo vệ để cô có thể tùy ý làm việc.
Xe rất nhanh đến khu biệt thự, có bảo vệ tới mở cửa cho anh.
Thẩm Lương Xuyên buông thõng mắt, bỗng nhiên nhìn bảo vệ, mở miệng: " Về sau, biệt thự này, không chào đón Tống Nguyên Hi."
Bảo vệ đang mở cửa, nghe nói như thế, hơi sững sờ, chợt ý thức được có ý tứ gì, nhất thời mở miệng: "Vâng, Thẩm tiên sinh, về sau không có ngài đồng ý, sẽ không để cho Tống tiểu thư tiến vào."
Lúc nàyThẩm Lương Xuyên mới khẽ gật đầu, lái xe tiến vào biệt thự.
Anh không nhìn thấy, xe của anh mới vừa tiến vào, một chiếc xe taxi liền lái tới, trực tiếp dừng lại ở cửa, Kiều Luyến từ trong đi ra.
Một đường tâm sự nặng nề về đến nhà, liền thấy xe Thẩm Lương Xuyên đã ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577128/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.