Nhìn dáng vẻ Tống Nguyên Hi như vậy, Kiều Luyến nói không ra là có cảm giác gì.
Tống Nguyên Hi vô tội, đương nhiên cô biết.
Thế nhưng chút chuyện nhỏ như vậy, cô bé khóc thành như vậy, giống như chính mình lòng dạ hẹp hòi.
Không phải chỉ là tin tức thôi sao?
Cũng không phải thật.
Cô nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút, quả nhiên đối phương cũng nhíu mày: " Được rồi, khóc cái gì."
Tống Nguyên Hi dừng khóc, sợ hãi nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút.
Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Qua mấy ngày, em đăng bài lên weibo, làm sáng tỏ một chút là được."
Tống Nguyên Hi lập tức gật đầu.
Thẩm Lương Xuyên tiếp tục mở miệng: "Mấy ngày nay không có chuyện gì, em xem kịch bản nhiều một chút. Tuy anh tiến cử em với đạo diễn Vương, nhưng bất kể thế nào nghiêm túc làm việc là số 1, làng giải trí nhìn quá xốc nổi, kỳ thật em không dụng tâm diễn, đạo diễn vừa xem hiểu ngay."
Tống Nguyên Hi ngây ngốc một hôig, nghiêm túc xác nhận.
Thẩm Lương Xuyên đối với đứa em này, từ trước đến nay không quản nhiều, thấy cô nhu thuận, liền không nói gì nữa.
Anh nhấc chân lên, đi lên lầu, đi được một nửa, chợt nhớ tới: "Ngày mai đoàn làm phim có buổi họp báo, hôm nay đạo diễn Vương gọi điện thoại đến, cho em đi tham gia cùng."
Tống Nguyên Hi sững sờ, tiếp đó mừng rỡ ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt lộ ra hưng phấn, cô gật mạnh đầu: "Vâng!"
Hạ Diệp Hoa liền kéo tay Kiều Luyến lại: " tiểu Kiều, con đã lâu không có chơi game với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577028/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.