Chương trước
Chương sau
Nhìn dáng vẻ Tống Nguyên Hi như vậy, Kiều Luyến nói không ra là có cảm giác gì.
Tống Nguyên Hi vô tội, đương nhiên cô biết.
Thế nhưng chút chuyện nhỏ như vậy, cô bé khóc thành như vậy, giống như chính mình lòng dạ hẹp hòi.
Không phải chỉ là tin tức thôi sao?
Cũng không phải thật.
Cô nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút, quả nhiên đối phương cũng nhíu mày: " Được rồi, khóc cái gì."
Tống Nguyên Hi dừng khóc, sợ hãi nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút.
Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Qua mấy ngày, em đăng bài lên weibo, làm sáng tỏ một chút là được."
Tống Nguyên Hi lập tức gật đầu.
Thẩm Lương Xuyên tiếp tục mở miệng: "Mấy ngày nay không có chuyện gì, em xem kịch bản nhiều một chút. Tuy anh tiến cử em với đạo diễn Vương, nhưng bất kể thế nào nghiêm túc làm việc là số 1, làng giải trí nhìn quá xốc nổi, kỳ thật em không dụng tâm diễn, đạo diễn vừa xem hiểu ngay."
Tống Nguyên Hi ngây ngốc một hôig, nghiêm túc xác nhận.
Thẩm Lương Xuyên đối với đứa em này, từ trước đến nay không quản nhiều, thấy cô nhu thuận, liền không nói gì nữa.
Anh nhấc chân lên, đi lên lầu, đi được một nửa, chợt nhớ tới: "Ngày mai đoàn làm phim có buổi họp báo, hôm nay đạo diễn Vương gọi điện thoại đến, cho em đi tham gia cùng."
Tống Nguyên Hi sững sờ, tiếp đó mừng rỡ ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt lộ ra hưng phấn, cô gật mạnh đầu: "Vâng!"
Hạ Diệp Hoa liền kéo tay Kiều Luyến lại: " tiểu Kiều, con đã lâu không có chơi game với ta, buổi tối hôm nay cùng đánh với ta hai ván nhé."
Kiều Luyến cười: "Không có vấn đề."
Mấy người ăn cơm tối, Hạ Diệp Hoa liền cùng Kiều Luyến chơi game.
Mỗi người một cái ipad, chơi trò chơi đơn giản, nhẹ nhõm vừa thích ý.
Kiều Luyến thuận miệng dò hỏi: "Mẹ, Thẩm Lương Xuyên chơi game cũng lợi hại như vậy sao?"
"Nó ư, ta nhớ được nó nói qua, nó là đệ nhất gì đấy?"
Đệ nhất gì?
Kiều Luyến ngẩn người, ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn về phía bà.
Hạ Diệp Hoa cười: " Ta không nhớ rõ, dù sao cũng là lúc lên cấp ba, nó nghiện chơi game. Ai, mau nhìn, tiếp đó đi đâu?"
Kiều Luyến cúi đầu: "A, đi phải đi."
-
Phim của đạo diễn Vương, là một bộ thanh xuân.
Vai diễn của Tống Nguyên Hi là nữ chính Bạch Nguyệt Quang ở thời kỳ cấp 3, hình tượng cô thanh thuần, vô cùng phù hợp.
Đạo diễn Vương là đạo diễn nổi danh, thích nhất nâng người mới.
Người diễn vai diễn của ông, hiện tại đa phần đều trở thành ngôi sao hot.
Cho nên, nữ chính bộ phim này, cũng chịu đủ chú ý.
Tại buổi họp báo, hiện trường tới rất nhiều ký giả.
Tòa soạn 8 Quái, là Tô Mỹ Mỹ và người tổ 1 khác tới.
Loại tin tức này, là tin thoải mái thu được nhãn cầu, xem như một chuyện tốt.
Chỉ là... Khi Tống Nguyên Hi được đạo diễn Vương giới thiệu ra sân, Tô Mỹ Mỹ lập tức sợ ngây người.
Cái này, người này không phải nhân vật tiêu điểm gần đây, Thẩm phu nhân sao?
Thì ra, Thẩm phu nhân cũng muốn phát triển trong làng giải trí?
Tô Mỹ Mỹ luôn chú ý Tống Nguyên Hi, khi nhìn thấy cô đứng dậy qua phòng vệ sinh, lặng lẽ đứng lên, theo đuôi.
Tiến vào phòng vệ sinh, liền thấy Tống Nguyên Hi đứng ở trước gương, đang trang điểm lại.
Cô ta tiến lên một bước: " Thẩm phu nhân."
Tống Nguyên Hi giống như con thỏ con bị giật mình, quay đầu.
Tô Mỹ Mỹ lập tức cười: " Thẩm phu nhân, tôi biết cô là Thẩm phu nhân, cô chớ khẩn trương, tôi không có ý gì khác, tôi chính là muốn nói cho cô, Thẩm ảnh đế và một ký giả tòa soạn chúng tôi có chút không trong sạch!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.