Chương trước
Chương sau
Người tổ 1 tràn đầy phấn khởi, đương nhiên sẽ không viết đặc biệt rõ ràng, chỉ viết hư hư thực thực là phu nhân S xuất hiện.
Đến tên Thẩm Lương Xuyên cũng không cho ra.
Đây là điểm nhạy cảm của ký giả, ngộ nhỡ đưa tin sau, cũng có thể từ chối.
Cho nên...
Thẩm Lương Xuyên đối với chuyện này, là bị động.
Bởi vì nếu như anh gửi bài làm sáng tỏ Tống Nguyên Hi không phải Thẩm phu nhân, như vậy có chút chuyện bé xé ra to, huống hồ sẽ để Tống Nguyên Hi không còn mặt mũi khi cho dự định tiến vào làng giải trí!
Thế nhưng không để ý tới...
Chuyện này, biện pháp tốt nhất, là để Tống Nguyên Hi đăng kí weibo, công khai biểu thị bên trên, chính mình là em gái Thẩm Lương Xuyên.
"Xét duyệt công chúng trên weibo cần đến một hoặc hai ngày, cho nên chuyện này, hai ngày sau, sẽ giải quyết." Thẩm Lương Xuyên khẽ mở miệng: "Ủy khuất em rồi."
Kiều Luyến:...
Ủy khuất cô cái gì?
Cô ngậm miệng cười: " Vậy anh có muốn cho em ăn gì lót dạ bồi thường sao?"
"Em muốn cái gì?"
Tròng mắt Kiều Luyến đảo vòng, đang suy tư muốn cái gì, lại chợt nghe đối phương mở miệng: "Bồi thường thịt sao?"
Phì!
Kiều Luyến ngây người.
Cho nên, Thẩm ảnh đế là đang nói đùa cô sao?
-
Buổi chiều, tới gần giờ tan sở, Thẩm Lương Xuyên đến đón cô về nhà.
Lúc xuống lầu, không khéo lại cùng thang máy với Tô Mỹ Mỹ.
Trên mặt Tô Mỹ Mỹ mang châm chọc: " Kiều Luyến, hiện tại Thẩm phu nhân đã xuất hiện, tiểu tam như cô có cảm giác gì?"
Kiều Luyến cảm thấy buồn cười: " Cô cảm thấy tôi nên có cảm giác gì?"
Tô Mỹ Mỹ nhếch môi: " Nhìn nụ cười giả vờ này của cô, thật là khiến người ta đáng thương. Kỳ thật, cô hẳn là sợ rồi? Nhìn dáng vẻ Thẩm phu nhân, không giống như là con gái nhà nghèo."
Cô ta nói đến đây, xích lại gần Kiều Luyến, thấp giọng: " Cô, thảm rồi."
Kiều Luyến nhíu mày: " Tô Mỹ Mỹ, tôi khuyên cô vẫn là đặt ý nghĩ ấy lên người mình đi, xen vào việc của người khác như thế, cẩn thận tổng biên của cô bay mất!"
Một câu rơi xuống, sắc mặt Tô Mỹ Mỹ thay đổi: "Cô có ý gì?"
"Ý trên mặt chữ."
"Cô...!"
"Đinh!"
Thang máy đến, Kiều Luyến từ trong thang máy đi ra, liền thấy xe Thẩm Lương Xuyên đứng ở ven đường.
Cô bước nhanh qua, lên xe.
Mở cửa ghế lái phụ ra, Tô Mỹ Mỹ có thể nhìn thấy người đàn ông ngồi ở trên ghế, chính là Thẩm Lương Xuyên.
Cô ta nhất thời cảm thấy lòng dạ không thuận, chỉ cảm thấy Thẩm phu nhân thật sự là đáng thương, híp mắt lại, siết chặt nắm đấm.
Kiều Luyến, cô đừng đắc ý!
-
Lúc Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên đến biệt thự, mới nhìn thấy Hạ Diệp Hoa và Tống Nguyên Hi cũng ở đây.
Mắt Tống Nguyên Hi hồng hồng, nhìn qua là biết đã khóc.
Hạ Diệp Hoa nhìn thấy hai người tiến vào, mới bất đắc dĩ mở miệng: "Cuối cùng các con cũng trở về, mau lại đây khuyên nhủ Nguyên Hi. Đứa nhỏ này khóc cả trưa rồi."
Tiếp đó hung tợn mắng: "Cũng không biết tòa soạn nào không có tâm vậy, lại đưa tin Nguyên Hi và Lương Xuyên! Nguyên Hi là cô gái trong sạch, thật sự là không hiểu được!"
Kiều Luyến:...
Tống Nguyên Hi nức nở một chút, tiếp đó nghẹn ngào mở miệng: "Chị dâu, em cũng không nghĩ tới có thể như vậy. Ngày đó gặp đạo diễn quá khẩn trương, lúc lên thang máy không cẩn thận bị ngã, anh Lương Xuyên đỡ em một chút, đám người kia cứ tung tin đồng như vậy..."
Nói xong, hốc mắt vừa đỏ, vươn tay che mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.