Trông thấy cô muốn đi, Thẩm Lương Xuyên gấp gáp.
Sau khi kéo cô lại, lại không biết mình nên nói gì giữ cô lại.
Thế là liền nói ra câu nói kia.
Thế nhưng sau khi nói xong, anh lại không xác định cô có tin tưởng anh hay không.
Anh đành phải kéo tay của cô lại, cùng cô đối mặt.
Sau đó, liền thấy cô cắn môi, tránh ra khỏi anh, chạy nhanh ra ngoài cửa.
Dáng vẻ đó...
Thẩm Lương Xuyên vô thức vươn tay ra, muốn níu cô lại lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại giữa không trung, thất lạc thõng cánh tay xuống.
-
Kiều Luyến lao ra cửa, cũng chưa đi xa, đứng ở trên hành lang, dựa vào vách tường.
Đêm dài, trên hành lang trong bệnh viện không có một ai, trong hoàn cảnh an tĩnh, phối hợp với mùi thuốc sát trùng, để cho người ta cảm thấy có tinh thần.
Nhưng vẻ mặt trấn định của cô, giờ phút này cuối cùng cũng có chút sụp đổ.
Tôi không muốn thương tổn em...
Nếu như câu nói này nói ra vào lúc xảy ra chuyện thuốc tránh thai, anh nói ra, khẳng định cô sẽ khịt mũi coi thường.
Nhưng bây giờ...
Ngẫm lại anh vì cứu mình, xém chút không cần mạng, cô còn hoài nghi cái gì?
Cô cho tới bây giờ cũng không biết, ở trong lòng của anh, kỳ thật mình vẫn có địa vị.
Hốc mắt của cô lập tức đỏ lên, không muốn để cho chính mình thất thố ở trước mặt anh, cho nên mới chạy ra.
Thế nhưng lúc này, trong hành lang không người, cô không nhịn được muốn cười, lại muốn khóc.
Cô đưa tay ra, thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576965/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.