Thân thể Kiều Luyến cứng đờ.
Giọng nói kia nhẹ lại mát, để cho cô thậm chí cảm thấy, những lời này là ảo giác của mình.
Anh nói... Được?
Mình có thể không cần uống thuốc tránh thai sao?
Cô kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, trong mắt giống như tro tàn bỗng dưng tung ra tia lửa, lập tức sáng lên.
Vừa rồi tất cả tâm tình uể oải, toàn bộ biến mất, giờ phút này lòng tràn đầy chấn kinh!
Cô vụt dậy, không thể tin nhìn anh: " thật sao?"
Vẻ mặt sáng chói của cô, tràn đầy sắc thái, giống như phong cảnh xinh đẹp nhất trên thế giới, để anh không dời nổi mắt.
Không uống sữa, đã có thể hưng phấn thành dạng này?
Đột nhiên cảm giác được, chính mình vừa ra quyết định đúng, chỉ là...
Ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống, đi về phía giường, "Ừm."
Anh vén chăn lên, ngồi ở bên cạnh cô.
Tuy trong phòng mở máy sưởi, nhưng anh tắm rửa xong, liền ngồi trên ghế sofa thật lâu, cho nên lúc này chân đã lạnh buốt.
Vừa tiến vào, cái chân kia lơ đãng đụng phải chân của cô, Kiều Luyến nhất thời rụt lại.
Thẩm Lương Xuyên cảm nhận được, liền xê dịch sang bên cạnh, đang định nằm xuống, chợt cảm giác, trong chăn, cái chân kia đột nhiên dán vào chân anh.
Anh hơi sững sờ, nghiêng đầu, liền thấy cả người Kiều Luyến tránh ở trong chăn, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ, cô chớp mắt, có chút ngượng ngùng mở miệng: " Tôi, tôi giúp anh ủ ấm."
Thẩm Lương Xuyên kinh ngạc.
Trước kia, tuy nhiên hai người nằm trong một cái chăn, nhưng bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576917/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.