Đây là lần thứ hai cô hỏi thăm câu nói này.
Mặc dù là lúc nhất thời, nhưng sau khi Kiều Luyến nói xong, liền nhìn anh chằm chằm.
Bời vì cô sợ hãi, nếu như không hỏi ra, về sau sẽ hối hận.
Kiều Luyến làm việc đều luôn nhanh chóng quyết đoán, rất ít dây dưa dài dòng.
Nếu như dựa theo phong cách làm việc trước kia, chắc chắn sẽ không thăm dò hết lần này đến lần khác như thế, hỏi thăm, cô sẽ trực tiếp rời đi.
Thế nhưng đối với Thẩm Lương Xuyên, cô phát hiện mình không thể bỏ.
Bời vì, ngộ nhỡ bọn họ tiếp xúc trong một tháng này, anh muốn đi cùng với mình thì sao?
Từ nhỏ đến lớn, từ trước đến nay cô thích chủ động truy cầu hạnh phúc của mình.
Giống như Tử Xuyên năm đó, là cô nói trước.
Lại nói thí dụ như hiện tại...
Cô có chút khẩn trương cắn môi một cái, ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên.
Nhưng rõ ràng vẻ mặt anh cứng lại, nếu như không phải xác định bên trong sữa bò có vấn đề, nhìn anh sắc mặt anh không có chút rung động nào, Kiều Luyến thật sự cũng không nhìn ra cảm xúc nào khác!
Anh không nói lời nào, đứng tại chỗ, cứ như vậy nhìn cô chằm chằm trong căn phòng mờ tối.
Vẻ mặt mờ mịt không rõ này, để Kiều Luyến không nhịn được nắm lấy nắm đấm.
Chợt, cô cười tự giễu.
Xem đi, lại tự mình đa tình.
Mà xem như anh không hề cho mình uống thuốc tránh thai, thì tổn thương trước đó, có thể coi như không có phát sinh sao?
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576916/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.