Thẩm Lương Xuyên che rất kín đáo, người bên ngoài ai cũng không nhìn ra bộ dạng anh thế nào.
Nhưng một thân khí chất này, người qua đường nào đi qua mà không quay đầu nhìn một chút?
Đối diện là hội trường tiệc sinh nhật của Mạc Tây Thừa, người bên này, là minh tinh nào?
Tất cả mọi người đang suy đoán, Kiều Luyến cũng mở to hai mắt nhìn.
Cô phản ứng đầu tiên, là nhìn xung quanh trước, tiếp đó kéo Thẩm Lương Xuyên, khẩn trương nhìn xung quanh một chút, phát hiện xe của anh dừng ở phía trước, cũng không cần anh phân phó, trực tiếp chạy tới, xông vào trong xe.
Lúc này cô mới quay đầu nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, vẫn chưa thỏa mãn vỗ vỗ ngực mình, vội vàng hỏi thăm: "Sao anh lại tới đây?"
Sao anh lại tới đây sao?
Sao anh không thể tới!
Cái ngữ khí này!
Thẩm Lương Xuyên không trả lời vấn đề này, tháo kính râm và khẩu trang xuống, tiện tay cởi áo khoác của mình, khoác lên trên người cô.
Áo khoác ấm áp, mang theo hơi thở của anh, ấm áp để cho người ta đều cảm thấy lỗ chân lông dãn ra.
Kiều Luyến ám áp, trong lòng càng tuôn ra dòng nước ấm.
Bất luận anh đối với cô có tốt hay không, loại chuyện này, vẫn là vô cùng thân sĩ.
Thế nhưng...
Anh vẫn mang gương mặt lạnh lùng, giống như người nào thiếu anh tiền vậy.
À, đúng vậy, cô thực sự thiếu anh hai trăm vạn.
Thế là, Kiều Luyến nói lời cảm ơn với anh: "Cám ơn anh."
Cô sẽ không khách khí.
Ai biết đột nhiên hôm nay lại hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576856/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.