Trong đoàn làm phim, Kiều Luyến không dám đánh giá xung quanh, quy củ đi theo cô gái, bỗng nghe thấy phía trước truyền đến tiếng Dương Linh Tư: "Cỗ đến rồi sao?"
Cô ta đứng cách đó không xa, trên mặt mang ý cười: "Tuy nói vết thương này không tính là nghiêm trọng, nhưng nếu như xử lý trễ sẽ để lại sẹo, cho nên tôi đã cầu tình để cô tiến vào đoàn làm phim xử lý một chút."
Kiều Luyến:... Quả nhiên nam thần mặt lạnh bỗng nhiên biến ấm áp cái gì, đều là ảo tưởng!
Thì ra Dương Linh Tư cầu tình, cô mới có thể được gọi tiến vào!
Kiều Luyến vội vàng điều chỉnh tâm tính, cười với Dương Linh Tư: "Cảm ơn Dương tiểu thư!"
"Đừng có khách khí như vậy, tất cả mọi người là bạn, nhanh đi nghỉ ngơi trước đi, bên kia có hộp sơ cứu."
Chờ đến khi Kiều Luyến đi xa, Dương Linh Tư vẫn đứng tại chỗ, nhớ tới vừa rồi Thẩm Lương Xuyên lại chủ động phân phó người ta đi băng bó, trong ánh mắt hiện lên một vòng suy nghĩ sâu xa.
Từ trước đến nay Thẩm ảnh đế nhạt nhẽo, lúc nào để ý tới ký giả nhỏ như vậy?
——
Kiều Luyến được đưa tới một phòng nghỉ vắng vẻ, tạm thời tiểu Trương có chút việc gấp, liền rời đi trước, cô lấy từ hộp sơ cứu ra thuốc và băng gạc, nhịn đau băng bó kỹ vết thương.
Làm xong những thứ này, nhàm chán đứng ở cửa sổ dò xét đoàn làm phim, lại vừa vặn thấy được Thẩm Lương Xuyên.
Anh ở cùng người đại diện và mấy bảo vậy, giống như như trăng sao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/261995/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.