Trời đã sáng nhưng cả hai vẫn chưa có dấu hiệu tính giấc. Hơi nóng phả vào người Lãnh Minh Quân khiến anh có chút giật mình tỉnh giấc, phản ứng đầu tiên là đưa tay sờ trán Trần Hân Nghiên. Cô sốt rồi, có vẻ như sốt cao là khác, cả người cô nóng hổi khiến Lãnh Minh Quân đứng ngồi không yên.
Lãnh Minh Quân vội vàng phi xuống giường đi ra ngoài, rất nhanh đã trở vào với một chậu nước nhỏ và một chiếc khăn. Anh lau người qua cho cô một lượt.
“Hân Nghiên… Em…” Lãnh Minh Quân lay lay người cô.
“Nghiên… Em có nghe anh nói không?”
Trần Hân Nghiên mơ màng nghe anh gọi nhưng không còn chút sức lực nào để trả lời. Lãnh Minh Quân liền ra ngoài gọi điện thoại cho bác sĩ riêng, trong thời gian chờ đợi anh tìm cách hạ sốt cho cô nhưng vẫn không mấy hiệu quả. Anh vào bếp nấu một ít cháo cho cô.
Rất nhanh, bác sĩ riêng của Lãnh Minh Quân đã có mặt. Bác sĩ kẹp nhiệt kế vào người Trần Hân Nghiên, kết quả 39 độ. Lãnh Minh Quân đứng bên cạnh, ánh mắt lo lắng đổ dồn vào người cô.
Bác sĩ khám xong, kê một ít thuốc cho Trần Hân Nghiên, dặn dò Lãnh Minh Quân một vài thứ sau đó rời đi.
Lãnh Minh Quân nhìn cô không có dấu hiệu hạ sốt liền nóng ruột. Anh liên tục dùng khăn lau người cho cô. Mãi đến tận trưa, Trần Hân Nghiên mới có thể thoát khỏi cơn mê man. Anh lấy cháo đúc cho cô ăn lót dạ trước để uống thuốc.
“Em ráng ăn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388268/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.