Lãnh Minh Quân không bất ngờ trước sự xuất hiện của Trần Hân Nghiên nhưng khi cô xuất hiện trong phòng làm việc của anh lại còn kèm theo cả một chiếc bánh kem và một lời chúc mừng sinh nhật anh khiến Lãnh Minh Quân sững người vài giây, anh cảm động trước những gì cô đã chuẩn bị cho anh.
Trần Hân Nghiên thấy anh cứ đứng đờ người ra liền lên tiếng thúc giục: “Anh mau ước rồi thổi nến đi.”
Lãnh Minh Quân im lặng làm theo, anh nhắm mắt ước gì đó rồi nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến. Lãnh Minh Quân cầm lấy chiếc bánh kem đặt sang một bên, kéo cả người Trần Hân Nghiên vào lòng: “Cảm ơn em.”
“Chúc anh tuổi mới mọi điều tốt đẹp nhé. Em yêu anh.”
Dứt câu, Trần Hân Nghiên nhón chân, đặt một nụ hôn lên môi anh.
“Anh yêu em, Hân Nghiên.”
Lãnh Minh Quân vỗ tay, tất cả các bóng đèn trong phòng đều sáng lên, bấy giờ Lãnh Minh Quân mới có thể nhìn thấy dáng vẻ hớn hở như trẻ lên ba của cô.
“Sinh nhật là phải có quà, em có quà tặng anh. Đợi em lấy cho anh xem nhé.”
Trần Hân Nghiên lấy túi quà nhỏ đưa cho Lãnh Minh Quân: “Anh xem xem có thích không?”
Lãnh Minh Quân mở túi quà ra xem, tay mân mê chiếc cà vạt do chính tay Trần Hân Nghiên chọn, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện.
“Anh thích không?”
“Thích, anh rất thích. Cảm ơn em.”
“Eo ôi, Lãnh tổng hôm nay đã cảm ơn em rất nhiều lần rồi đấy.”
“Thế anh thưởng cho em nhé?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388267/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.