Cả hai người giằng co mãi nhưng vẫn không ai chịu nhún nhường trước đối phương. Trình Dao thấy tình hình ngày càng căng thẳng liền lên tiếng giải vây.
“Tôi là người đưa Hân Nghiên đến đây nên tôi sẽ là người đưa cô ấy trở về. Chuyện giữa hai người, đợi khi nào cậu ấy tỉnh táo rồi hai người ngồi lại nói chuyện với nhau, có được không?”
“Làm phiền cô Trình rồi.” Lãnh Minh Quân gật đầu đồng ý với ý kiến của Trình Dao.
“Không cần khách sáo. Hân Nghiên là bạn thân của tôi, lo cho cô ấy là chuyện tôi nên làm.”
“Ừ.”
“Em theo cậu em về đi, cũng trễ rồi. Chị với Hân Nghiên cũng về luôn đây.” Trình Dao quay sang nói với Lâm Tư Duệ.
“Dạ. Hai chị về cẩn thận.”
“Ừm.”
Trình Dao lay lay người Trần Hân Nghiên, nói nhỏ: “Về thôi, tớ đưa cậu về.”
“Tớ chưa muốn về.”
“Đừng có bướng. Nào tớ đỡ cậu.”
Trình Dao dùng hết sức lực đỡ người Trần Hân Nghiên lên nhưng cô liên tục cựa quậy khiến Trình Dao loạng choạng không thể đứng vững. Lãnh Minh Quân thấy vậy liền đi lại gần, anh cúi người, nhẹ nhàng bế thốc cả người Trần Hân Nghiên lên khiến cô càng vùng vẫy như muốn thoát khỏi vòng tay của Lãnh Minh Quân.
“Anh làm gì thế hả? Ai cho phép anh đụng vào tôi? Mau thả tôi xuống.”
Mặc kệ Trần Hân Nghiên vùng vẫy, Lãnh Minh Quân vững chãi bế cô ra xe của Trình Dao, nhẹ nhàng đặt cô vào trong xe.
“Làm phiền cô Trình đưa cô ấy về giúp tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388253/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.