Trần Hân Nghiên trở về Trần gia trong trạng thái mệt mỏi. Trần phu nhân nhìn thấy Trần Hân Nghiên uể oải, bà còn tưởng rằng lịch trình công việc dày đặc khiến cô mệt mỏi nên chỉ hỏi han vài câu rồi lại thôi.
Trần Hân Nghiên vừa kéo vali vào nhà, nhìn thấy Trần phu nhân liền cất giọng chào: “Mẹ, con mới về.”
“Ừ. Sao trông con mệt mỏi thế?”
“Dạ con không sao, con lên nghỉ nha mẹ.”
“Ừm, con lên phòng nghỉ ngơi đi.”
“Dạ mẹ.”
Thời gian gần đây, Trần Hân Nghiên cũng không ngó ngàng đến điện thoại, những gì diễn ra trên mạng cô hoàn toàn không để tâm đến.
Trình Dao thấy cô như vậy liền đề nghị đưa cô ra ngoài chơi: “Cậu cứ ru rú trong nhà mãi như vậy à? Đi, tớ đưa cậu ra ngoài chơi cho khây khỏa.”
“Tớ không có tâm trạng.” Trần Hân Nghiên vẫn nằm dài trên giường, không hề có ý định nhúc nhích.
“Không có tâm trạng tớ mới rủ cậu ra ngoài chơi. Đi… mau ngồi dậy.”
Trình Dao kéo lê cả người Trần Hân Nghiên ngồi dậy, đẩy cô đi thay quần áo rồi lại kéo cô ra ngoài.
Trình Dao lái xe đưa Trần Hân Nghiên đến một quán bar ở ngay trung tâm thành phố, chỉ có nơi này mới có thể giúp Trần Hân Nghiên lấy lại vẻ tươi tỉnh như thường ngày.
“Sao lại đưa tớ đến đây? Cậu thừa biết tớ không thích những nơi ồn ào như này rồi mà.”
“Không thích thì giờ thích, nào theo tớ.”
Vừa nói, Trình Dao vừa kéo tay Trần Hân Nghiên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388252/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.