19.
Tổ tiết mục quy định, hôm nay tất cả khách mời phải sống với thân phận đã bốc, làm hết nhiệm vụ nhỏ lẻ mới được xem là hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ nhỏ lẻ yêu cầu bọn tôi phải làm một buổi hẹn hò khó quên.
Phải khiến người xem xúc động.
Sau đó để người xem vote, đạt hoặc không đạt.
Tôi đang nghĩ nên làm gì thì Đàm Tự Xuyên nói anh đã có kế hoạch.
Anh đóng điện thoại, đi tới.
“Anh sẽ cho em một trải nghiệm cả đời không quên được.”
Không hiểu sao mí mắt phải của tôi co giật không ngừng.
Bởi vì thiếu tiền, chúng tôi chọn xe điện.
“Lên đi, anh chở em.”
Anh vỗ chỗ ngồi.
“Đừng ôm chặt vậy, em không thở được.”
Đàm Tự Xuyên rúc vào ghế sau, ôm chặt eo tôi.
Đúng là nghiệp báo mà.
Tôi đã tưởng hai đứa tôi sẽ diễn câu chuyện tình yêu lãng mạn sến sẩm.
Anh chàng đẹp trai lái xe cùng cô gái đáng yêu ngồi sau xe, túm chặt áo của anh.
Không ngờ tên ngốc này không biết đi xe điện.
[Muốn trở thành xe đạp điện, tông mọi người cho rồi.]
“Anh có bạn làm ở bệnh viện tâm thần, sau khi về anh đi cửa sau cho em.”
Tôi:...
[Sao ổng còn không biết xấu hổ mà châm chọc tôi thế? Vô dụng quá trời, có mỗi xe điện mà không biết lái, tôi có thể vứt ổng ở đây không?]
[Ném cái thứ vô dụng này đi!]
Cánh tay bên hông tôi siết eo tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nghe-thay-tieng-long-cua-co-vo-vo-tri/2842586/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.