Edit: Nhất Thanh
Beta: Quả lê an tĩnh
Chương Hướng Duy rất hối hận.
Đáng ra lúc đó dìu người ta vào xong rồi cậu nên đi ngay lập tức, chứ không phải đứng im không nhúc nhích như bị dính lên mặt đất.
Cũng sẽ không bị người ta "xuy xuy" đến mức buồn tè, càng không...
Chương Hướng Duy chôn mặt trong lòng bàn tay.
Hoắc Kham liếc mắt nhìn bé đà điểu đang ngồi trên ghế: "Làm sao thế?"
Chương Hướng Duy không nói lời nào.
Hoắc Kham biết rõ còn hỏi: "Ngượng à?"
Chương Hướng Duy rầu rĩ tự ngụy biện: "Em không ạ"
"Nếu không tại sao em che mặt mà không ngẩng đầu lên?", ánh mắt Hoắc Kham nhìn đứa nhỏ vừa chăm chú vừa nóng bỏng, dùng giọng điệu thản nhiên nói, "Có gì đâu, nhà vệ sinh công cộng đều vậy mà"
Trong lòng Chương Hướng Duy âm thầm kêu gào, đâu cơ? Làm gì có ai tự dưng rảnh rỗi đứng xem người ta đi tè đâu.
Mà với cả, hắn cũng chẳng phải "người ta"
Trên đầu Chương Hướng Duy có một đám mây màu hồng phấn bay lơ lửng.
Hoắc Kham vuốt tóc mấy lần, cong môi lộ ra nụ cười đầy khiêu khích: "Em cũng nhìn tôi mà, chúng ta hòa nhau"
Chương Hướng Duy: "..."
Thôi được rồi, xin đừng nói thêm điều gì nữa.
Hoắc Kham rũ mắt, nhìn đôi tai hồng hồng lộ ra giữa đám tóc của đứa nhỏ.
Nhìn thật ngon nhưng lại không ăn được.
Hoắc Kham bất mãn nhíu mày, cố tình hỏi: "Thấy sao?"
Chương Hướng Duy không phản ứng kịp, ngẩng đầu hỏi: "Cái gì ạ?"
Hoắc Kham nhìn cậu.
Nhìn nhau một lúc, trong đầu Chương Hướng Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ngay-hom-nay-cung-the-den/1286869/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.