Edit: Nhất Thanh
Beta: Quả lê an tĩnh
Chương Hướng Duy đang chuẩn bị rời đi, không ngờ người trên giường đột nhiên tỉnh lại, cậu ngơ ngác đối diện với cặp mắt đào hoa của người kia.
Khung cảnh tựa như dừng lại.
Bên ngoài phòng bệnh có tiếng bước chân của y tá đi qua, Chương Hướng Duy nhất thời hoàn hồn: "Thầy Hoắc tỉnh rồi ạ?"
Hoắc Kham bày ra bộ dáng như vừa mới tỉnh ngủ, nghi ngờ mà cau mày: "Sao lại đến đây?"
"Dạ" Chương Hướng Duy gãi gãi phía sau gáy, "Em tan làm nên tới thăm thầy ạ"
Hoắc Kham không nói gì.
Tay Chương Hướng Duy chuyển động sau gáy, dùng sức xoa bóp để bản thân bình tĩnh hơn một chút: "Ban ngày em không thể tới ngay, vẫn luôn ở phim trường đóng phim, nhưng thật ra em cũng muốn đến, thế nhưng...Thế nhưng em...Em sợ em..."
Điện thoại di động trong túi vang lên.
Cảm xúc và giọng nói của Chương Hướng Duy bị cắt ngang, sự hoảng loạn trong mắt cũng biến mất, lại trở về sáng trong: "Thầy Hoắc ơi, em ra ngoài nghe điện thoại nhé! "
Hoắc Kham nói: "Định đi đâu, nghe ở đây đi"
Chương Hướng Duy có chút do dự: "Nhưng mà..."
Hoắc Kham liếc mắt nhìn điện thoại của cậu: "Bạn gái tìm à?"
"Không ạ, không hề" Chương Hướng Duy vội vàng giải thích, vừa lắc đầu vừa xua tay, "Em không có bạn gái! Không hề ạ!"
Cổ họng Hoắc Kham mơ hồ phát ra một tiếng thở dài,
Áo phông trắng, quần bò, tóc ngắn gọn gàng, một đứa trẻ thiện lương, thật đáng yêu làm sao.
Chương Hướng Duy thấy đối phương không phản ứng, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ngay-hom-nay-cung-the-den/1286868/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.