Khi luồng sáng đầu tiên xuất hiện nơi đường chân trời, con vịt vẫn đang say giấc trên giường. Bộ lông trắng muốt của nó phát sáng, luồng sáng càng ngày càng sáng, cuối cùng bọc cả con vịt lại. Luồng sáng biến mất, thay vào đó là một cơ thể trắng nõn trần truồng, đôi mắt trong veo như dòng suối ngụ ở rừng sâu, mang theo chút hơi nước.
Thiệu Liên duỗi người, cử động cơ thể một chút, thản nhiên đứng dậy đi ra sân thượng, vừa dựa vào lan can, một tay gãi tai, hai mắt vô thần nhìn về phía mặt trời mọc.
Phòng của cậu nằm trên tầng ba, quang cảnh rất đẹp, mặt trời dần xuất hiện, tia sáng vàng rực xuất hiện ngày càng nhiều. Làn da trắng như ngọc của Thiệu Liên cũng được phủ một lớp áo choàng vàng rực, cậu nhắm mắt, hưởng thụ cảm giác đắm mình trong ấm áp.
Nhưng Bùi Thâm dậy sớm tập thể dục nhà bên cạnh lại không hưởng thụ như vậy.
Hắn cầm nước ra ban công lầu hai, nhàn nhã uống một ngụm, nhìn rừng hoa hạnh trước mặt, cảm nhận ánh nắng chạm lên má, ấm áp vô cùng. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời mọc, kết quả mặt trời không thấy đâu, chỉ thấy một cơ thể trần truồng ánh vàng xông thẳng vào mắt ---
Khung xương nhỏ như không gầy tong teo, cơ bắp dưới ánh nắng phập phồng nhẹ nhàng. Rất rõ, là nam.
Vì đang tắm trong ánh mặt trời nên cơ thể trần truồng kia như phát sáng, dễ thấy nhất là mông, đầy đặn, độ cong hoàn hảo, một nửa phơi dưới nắng, nửa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-muon-nuoi-vit/2697042/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.