Vu Thần rửa mặt xong, ăn bữa sáng, lúc này mới lái xe đi công ty. 11 giờ, Hoắc Kỳ đến tìm anh, tiện đường đem tài liệu mình đã chỉnh sửa kỹ càng đưa cho anh. "Cái này là tổng hợp 3 hợp đồng đã ký, nam nghệ sĩ có tiềm lực nhất. Lớn lên cũng không tệ, khuyết điểm là bọn hắn đều không diễn qua một vài nam chủ nào, không biết diễn tốt hay không.” Vu Thần mở ra văn kiện nhìn một chút, xác thực, tướng mạo còn có thể. Anh lại nhìn một chút video cut phân đoạn diễn của 3 người này mà Hoắc Kỳ đã cho người chỉnh sửa. Sau khi xem xong, cólời bình nói: “Còn có thể. Ai cũng không phải liền trực tiếp diễn nam chủ, có kỹ năng diễn xuất là được.” “Vậy là anh nghĩ chính mình chỉ định vai diễn cho bọn họ, hay vẫn để cho ba người bọn hắn lên đi thử kính, từ đạo diễn lựa chọn?” Hoắc Kỳ hỏi. Vu Thần nghe vậy, không biết làm sao, lại nghĩ tới Lăng Thanh. Lăng Thanh cũng muốn làm diễn viên, cũng muốn diễn phim, hắn thậm chí còn nghĩ tham gia cái chương trình tuyển tú dùng cách này thu được địa vị cùng fan trong vòng giải trí. Hắn hoàn toàn không biết, kỳ thực chỉ cần hắn nguyện ý, anh có thể cho hắn một chương trình để tham gia. Anh và Lăng Thanh trước đây lui tới cũng không nhiều, hơn nữa cái này công ty giải trí chỉ là cái nghề phụ của anh, cho nên Lăng Thanh không biết là rất bình thường. Nhưng là anh làm sao có khả năng lừa gạt Lăng Thanh đâu? Anh muốn nói cho Lăng Thanh, giấu quá lâu, chờ Lăng Thanh ngày sau biết đến, đối với quân hệ của hai người cũng không tốt. Nhưng là bây giờ liền nói cho Lăng Thanh, trên tay anh có tài nguyên, cũng sẽ không thể không cho hắn. Nhưng mà, cho tới bây giờ, anh vẫn là không muốn để cho Lăng Thanh đi diễn kịch. Vu Thần nhìn trước mặt máy vi tính, anh rơi vào trầm tư. Hoắc Kỳ đi tới trước mặt anh, vỗ tay cái độp, chiêu hồn, “Hoàn hồn.” Y nằm nhoài ra máy vi tính thanh, hỏi, “Nghĩ gì thế? Chăm chú như thế.” “Anh cảm thấy được làm diễn viên có gì về tốt không?” Vu Thần hỏi. “Còn có thể đi.” Hoắc Kỳ nói. “Kia, anh bảo bạn gái anh đi làm diễn viên thì sao?” “Thứ nhất, tôi không có bạn gái; thứ hai, tại sao sẽ không?” Hoắc Kỳ nhìn anh, “Anh hỏi lời này, ai muốn đi làm diễn viên, thế nhưng anh không đồng ý?” Vu Thần không ngại ngùng nói. Hoắc Kỳ thay đổi cái vấn đề, “Anh tại sao không đồng ý?” Vu Thần suy nghĩ một chút, càng thật không tiện nói. Hoắc Kỳ nhìn anh liên tiếp trầm mặc, hiếu kỳ nói, “Ai vậy?” Y khuyên Vu Thần, “Này cũng không phải chuyện xấu gì, nếu là người đó nghĩ muốn làm diễn viên, vừa vặn, cậu có thể để cho người đó đến công ty chúng ta, anh còn có thể nhìn, thật tốt.” “Tôi suy nghĩ đã.” Vu Thần nói. “Thật là có người.” Hoắc Kỳ kinh ngạc, “Ai vậy?” “Cậu quản nhiều như vậy làm gì, đi ra ngoài đi. Nói cho bọn họ biết, qua mấy ngày nữa đi thử kính, xem đạo diễn yêu thích ai đi.” Hoắc Kỳ ghét bỏ nhìn anh, “Cậu bây giờ không nói, lấy hậu nhân đi vào công ty, tôi không biết đến, đáng giá anh bây giờ giấu giấu diếm diếm.” “Vậy anh liền chờ sau này lại biết.” Hoắc Kỳ không có cách nào, hướng anh phất phất tay, quay người hướng cửa đi ra. Hơn 4 giờ chiều, Vu Thần thu đến Lăng Thanh tin nhắn, hỏi anh buổi tối có muốn đi ra ngoài ăn cơm hay không. Đi ra ngoài? Vu Thần không rõ: Tại sao muốn đi ra ngoài? Lăng Thanh đơn giản cho anh gọi điện thoại, “Tôi mới vừa chơi game gặp phải Từ Hàm, Từ Hàm thấy tôi không sao, hẹn trên nhóm buổi tối lên ăn cơm.” Vu Thần cau mày, “Cậu và Từ Hàm quan hệ còn rất tốt?” “Không sosánh được các anh quan hệ.” Vu Thần nghĩ, điều này cũng đúng. “Cũng được đi.” Anh nói, “Cậu muốn ăn cái gì?” “Ăn thịt xào rau đi. Bất quá…” Lăng Thanh dừng lại, “Chúng ta có thể phải lại thêm một người.” “Ai?” Lăng Thanh ngữ điệu mềm nhẹ: “Tôn Nặc.” Vu Thần:!!! Vu Thần không muốn, “Tại sao lại là cậu ta! Đúng là âm hồn bất tán, cậu vẫn cùng cậu ta có liên hệ?!” “Oan uổng a bảo bối, tôi mấy ngày nay mỗi ngày cùng anh bên nhau, làm sao có khả năng cùng cậu ấy có liên hệ. Là tôi ngày hôm nay chơi game, Từ Hàm vừa vặn cùng Tôn Nặc là một đội, sau đó hắn liền đem tôi kéo vào trong đội ngũ, vậy tôi cũng không thể thấy Tôn Nặc liền trực tiếp thoát ra a, này không cho Từ Hàm mặt mũi.” “Ăn cơm cũng là Từ Hàm tại trong đội ngũ hỏi, Tôn Nặc nói cậu ấy buổi tối không có chuyện gì, Từ Hàm liền để cậu ấy cũng lại đây.” Vu Thần:… “Bất quá tôi còn không có đáp ứng Từ Hàm, cho nên nếu như anh thực sự không muốn gặp Tôn Nặc, vậy chúng ta thì không đi là được, tôi chỉ là dựa theo Từ Hàm yêu cầu, đem chuyện này chuyển đạt cho anh, có đi hay không anh xác định.” Vu Thần nghe vậy, lúc này mới tâm tình tốt chút. Thành thật mà nói, chính anh cũng rõ ràng Lăng Thanh cùng Tôn Nặc quan hệ là không có gì. Lăng Thanh cùng Tôn Nặc chỉ thấy nhau hai lần, hai lần đều có Từ Hàm ở đấy, hai lần Tôn Nặc đều co lỗ tai cùng con thỏ con giống nhau. Cậu ta cũng không lật nổi anh. Chỉ là Tôn Nặc xuất hiện địa phương không tốt, cậu ta là Lăng Thanh tại quán bar nhận thức. Cho nên nhìn thấy Tôn Nặc, Vu Thần liền cảm thấy đỉnh đầu nguội lạnh, bất cứ lúc nào có biến sắc nguy hiểm. “Anh không muốn đi sao?” Lăng Thanh hỏi, “Vậy tôi đi từ chối Từ Hàm, liền nói anh phải thêm lớp, nhà mình có chút việc.” “Không cần.” Vu Thần từ chối, “Đi thôi, cứ như vậy cái tiểu bạch thỏ, tôi cũng đâu sợ cậu ta.” Lăng Thanh:… Vậy anh xác thực không sợ, Tôn Nặc sợ anh còn tạm được. “Được thôi.” Hắn nở nụ cười, “Vậy anh bận thì làm đi, tôi đi cấp Từ Hàm hồi tin tức.” “Cậu buổi tối làm sao vượt qua?” Vu Thần hỏi. “Lái xe a.” Lăng Thanh đạo, “Tôi xem trong nhà để xe để mấy chiếc xe, tôi đi chiếc có thể chứ?” “Có thể.” Vu Thần đồng ý, “Bất quá hôm nay không cần, tôi sẽ đi đón cậu.” “Vậy hay là tôi đi đón anh đi, ngược lại tôi cũng không có việc gì.” “Cậu biết lái xe không?” Vu Thần rất hoài nghi. Lăng Thanh nở nụ cười, “Coi thường người quá đi.” Hắn hạ thấp giọng đối Vu Thần “Bảo bối, tôi không ngừng muốn lái loại xe này, tôi còn muốn lái xe, anh muốn là nguyện ý, đêm nay chúng ta có thể hai cái đều thử xem.” Vu Thần:… Vu Thần cảm thấy được hắn cũng thật là không hết lòng gian, “Được rồi, mà thời điểm đó, tài xế liền không phải là cậu.” “Bảo bối anh cái luyến ái người mới, liền xe đều chưa sờ qua, vậy còn biết lái xe* a? Anh có hộ chiếu sao? Anh hiểu biết như thế nào lái sao?” (* À.... Ừm.... MN biết mà...) Vu Thần tiếng cười lạnh, “Tôi chưa từng ăn thịt heo, tôi còn chưa từng thấy heo chạy sao?!” “Anh liền bắp cải thảo cũng sẽ không vây quanh, anh hoàn gặp quá heo chạy?” Lăng Thanh rất không tiết, “Any xem heo thoạt nhìn không ra sao mà, xem liền không phải là tích cực tiến tới heo tốt.” Vu Thần: “… Là, chỉ có cậu là tích cực tiến tới làm một con heo tốt! Đặc biệt có năng lực! Đặc biệt muốn vây quanh bắp cải thảo!” Lăng Thanh nghe vậy, đảo cũng không giận, cười ha ha, “Tôi vây quanh người nào? Vây quanh anh có đúng không? Anh là rau cải trắng của tôi sao?” Vu Thần quả thực nói bất quá. “Cậu làm cái gì diễn viên, còn không bằng đi tham gia ngôn ngữ loại chương trình, bản sắc diễn xuất, thích hợp với cậu hơn.” “Cho nên tôi nói tôi đi tham gia tuyển tú mà, thời điểm đó người khác hỏi tôi, 'cậu tài nghệ là cái gì', tôi liền nói báo tên món ăn, khẳng định tại hết thảy tuyển thủ dự thi cành siêu quần xuất chúng, Kim kê độc lập!” Vu Thần:… Vu Thần cảm thấy được hắn xác thực duyên dáng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]