Edit: Cực Phẩm
[1] Nguyên gốc tên chương là “交桃花运特别特别红” Cụm từ “交桃花” có nghĩa một người nào đó do có bát tự thích hợp vào đúng thời điểm thích hợp thì có thể đi đúng con đường hoa đào đầy may mắn của cuộc đời, không chỉ là về mỗi chuyện nam nữ mà là cả vận may khác nữa. Cảm ơn chị Tiểu Diệp Thảo nhiều lắm <( ̄︶ ̄)>
Cứ như vậy, Hạ Lạc đảm nhiệm công việc chăm sóc cho bệnh nhân.
Nhắc tới cũng kì quái, nhà Tạ Nguyên rõ ràng cũng ở nơi này, bị gãy xương phải nhập viện, chuyện lớn như thế nhưng lại chẳng thấy người nhà đến chăm sóc, đến liếc một cái cũng không thấy. Ngoại trừ đôi lúc mấy người cùng phòng đến thăm, còn không những lúc Hạ Lạc đến đều thấy Tạ Nguyên một mình ngồi trên giường bệnh, nam nhân ngày đó cũng không thấy đến.
Hạ Lạc hiểu rõ việc “nhìn mặt đoán ý” nên đương nhiên sẽ không đi đâm chọc vào nỗi đau của người khác. Vì vậy liền dứt khoát không để ý nữa, lúc chăm sóc Tạ Nguyên thì dụng thêm chút tâm ý.
Lão tử quả thực chính là thiên sứ mà!
Lúc thổi nguội cháo [2] đút cho Tạ Nguyên, Hạ Lạc không khỏi thầm cảm thán: nhất định tuấn học trưởng sẽ bị trái tim thiện lương của mình làm cảm động!
[2] Nguyên gốc là 皮蛋瘦肉粥: món cháo trắng nấu với hột vịt bích thảo cùng thịt nạc.
Hôm nay, cuối cùng Hạ Triển cũng hoàn thành luận văn tốt nghiệp, nghĩ nên chúc mừng một phen liền gọi điện cho Cố Phong, nói hắn mua một ít đồ ăn tối nay mở tiệc.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-ten-tieu-tien-nhan/3143037/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.