“Đừng ghét tôi được không? Cậu nói chúng ta vĩnh viễn là bạn cơ mà. Những khi nhìn cậu lạnh lùng… tim tôi không chịu nổi.” Quách Thiên Thành tinh tế cảm nhận được cơ thể của người phía sau đang run lên.
Trái tim anh vì cớ gì mà mềm nhũn, hai người đứng bất động nơi hoa viên thật lâu. Bọn họ từng thân như hình với bóng, anh từng che chở cậu không màng đúng sai… từ khi nào mà cảm xúc dành cho cậu lại thay đổi nghiêng trời lệch đất? Chính anh cũng hoảng hốt tự hỏi.
Đối với Điềm Tranh, anh vẫn là không nỡ xuống tay. Giọng đã hòa hoãn hơn: “Biết sai rồi?”
Điềm Tranh lắc đầu khổ sở: “Nếu cậu đang nói đến chuyện trên lớp thì không phải do tôi làm. Kiều Nhi rất dài tay, nghe tôi than phiền vài lần nên cô ta tự ý gây khó dễ cho Nhậm Tuân chứ tôi thật sự không làm gì cả.”
Cậu ta đã nói đến thành khẩn như thế Quách Thiên Thành không thể không tin, bèn tỏ ra bao dung mà gật đầu, bàn tay thiếu niên chậm rãi chạm vào tay Điềm Tranh đang đặt trên thắt lưng mình mà vỗ về: “Được rồi, tôi tin cậu. Ai bảo chúng ta là bạn tốt của nhau cơ chứ.”
Nghe tới đây, trên môi Điềm Tranh nở một nụ cười mãn nguyện, cậu híp mắt hưởng thụ hương thơm thoang thoảng trên áo anh, lòng thầm nhủ nhất định không thể nhường anh cho bất kỳ ai.
***
“Sắc mặt cậu dạo này tốt nhỉ, làm hòa với cậu ta rồi?”
Điềm Tranh vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-fan-cuong-cua-toi/3000351/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.