Quách Thiên Thành chưa từng nói đùa, năng lực của anh cậu sao có thể không biết? Năm đó trong lớp thi đua học tập cùng nhau, Trương Triều Vỹ cũng bị một câu như vậy của anh ám ảnh suốt mấy năm trời, giống như bóng ma tâm lý khiến hắn thiếu cảm giác an toàn, vừa nể vừa sợ Quách Thiên Thành đến mức gần như chấp niệm.
Bây giờ đến lượt cậu nếm trải cảm giác này rồi.
Nói xong anh bỏ đi không quay đầu lại, anh vừa đi, Nhậm Tuân đang trong tư thế căng như dây cung nhất thời mệt mỏi rã rời ngồi phịch lên bồn cầu. Cậu ngửa mặt nhìn trần nhà, lấy mu bàn tay che đi mí mắt sưng húp. Bên trong có một dòng lệ thổn thức tuôn rơi.
Quách Thiên Thành triệt để làm cậu tổn thương. Giữa bọn họ… thật sự đã hết hi vọng rồi.
Quách Thiên Thành vừa ra khỏi nhà vệ sinh thì một người đứng nép ở gian kế bên mới hoàn hồn trở lại. Đôi mắt của Tống Tinh Anh nhất thời ảm đạm đi: “Nhậm Tuân à Nhậm Tuân, hóa ra cậu không đơn giản một chút nào cả.”
Ánh sáng điện thoại hắt nhẹ lên gò má cậu ta, bên trên màn ảnh còn hiển thị giao diện của phần mềm ghi âm chưa kịp tắt đi.
***
Lời cảnh cáo của Quách Thiên Thành hôm qua chính thức làm Nhậm Tuân rơi vào thấp thỏm lo âu.
“Quản lý Phương, tôi dự định xin nghỉ việc.”
“Xin nghỉ việc là sao? Có công ty nào đào góc tường ngay dưới mí mắt tôi à?”
Nhậm Tuân cắn môi: “Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-fan-cuong-cua-toi/3000326/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.