Chương trước
Chương sau
Lúc mọi người cùng lên máy bay, trợ lí của Nhậm Tuân bị Quách Thiên Thành gọi lại.

“Cậu, lại đây một lát.”

“Quách thiếu có gì chỉ điểm ạ?”

Anh không vòng vo, nói lời yêu cầu mà giống như ra lệnh: “Đổi chỗ ngồi với tôi.”

“Đổi chỗ ngồi sao? Không phải minh tinh đều buộc ngồi gần trợ lí để ôn lại kịch bản một lần nữa trước khi lên đảo ư? Với lại chỗ ngồi đã được ekip sắp xếp đâu vào đó để ghi hình hậu trường, sao có thể nói đổi là đổi được. Ngài đột nhiên…”

Quách Thiên Thành hung hăng đoạt lấy kịch bản trong tay cậu ta, không thèm nói lí lẽ: “Tôi nói cậu đổi là phải đổi, tự chuẩn bị lí do cho tốt đi.”

Trợ lí nhỏ ngơ ngác nhìn quanh, không biết mình đắc tội vị gia hỏa này ở chỗ nào mà bị anh chèn ép, cũng là lần đầu tiên thấy người ngang ngược đến mức này.

“Tìm cớ, anh bảo tôi tìm cớ gì bây giờ, cảnh quay của ekip sao có thể để một kẻ cỏn con như tôi nói đổi là đổi? Anh như vậy là muốn lấy mạng của tôi…”

Máy bay cất cánh, Nhậm Tuân ngồi gần cửa sổ, vị trí kế cậu lẽ ra trợ lí phải ngồi vào, cậu loay hoay một chút lại chợt thấy khuôn mặt Quách Thiên Thành yên vị ngay bên cạnh. Đáy lòng Nhậm Tuân run rẩy, kinh ngạc nhìn anh, trong đầu vang lên rất nhiều câu hỏi: “Hắn ngồi đây làm gì, tiểu Lê đâu?”

Kịch bản đâu có giống thế?

“Cậu nhìn cái gì?”

“Tôi tìm trợ lý…” Nhậm Tuân nuốt nước bọt, còn đang cật lực tìm kiếm bóng lưng của tiểu Lê, nghĩ ra một lý do thích hợp: “Để cậu ấy giúp tôi ôn lại một số phân cảnh.”

Quách Thiên Thành rũ mi mắt, nói dối thật bình thản: “Bụng cậu ấy gặp vấn đề, chuyện ôn kịch bản để tôi bồi cậu.”

Sắc mặt Nhậm Tuân thật khó coi. Tiểu Lê không phải thật thà đến mức này đi?

Cậu đau bụng thì đi nhờ ảnh đế đến đây dò bài hộ tôi, tôi có vinh hạnh này sao? Cậu làm vậy là chết tôi rồi!

Có lẽ biểu hiện của Quách Thiên Thành thân thiện quá mức làm tiểu Lê nới lỏng phòng bị chăng? Lát nữa đến nơi ghi hình cậu nhất định nói chuyện riêng với người này một chút, dặn trợ lý tận lực tránh anh càng xa càng tốt, thân phận của anh không dễ chọc đến, cũng không phải là đối tượng mà cậu có thể cọ nhiệt.

Một khi tiếp xúc thân mật, rất có thể bị người ta lợi dụng mà hắc bẩn.

Còn chưa kể đến, Quách Thiên Thành đã buông lời tuyên chiến với cậu, mọi động thái của anh đều khiến cậu đề cao phòng bị.

“Máy bay sắp cất cánh rồi, cậu không thắt dây an toàn còn nhìn tôi làm gì? Muốn tôi thắt giùm?”

“Tôi thắt ngay đây.”



Quách Thiên Thành ghét bỏ hướng mắt vào tờ báo, mặc kệ cậu.

Máy bay bay đến hoang đảo mất ba tiếng, vì di chuyển khá lâu nên mọi người đều mệt mỏi rã rời. Tình trạng của Nhậm Tuân lại càng thảm hơn, mười giờ đêm qua cậu còn đang đi chụp quảng cáo, gặp trúng lão sư khó tính bắt cậu pose nhiều dáng liên tục, phân nửa đều là hình không ăn ý nên Nhậm Tuân còn phản nán lại đến mười hai giờ mới tan ca.

Sáng nay bốn giờ phải dậy tập trung, trên đường đến sân bay cậu đã ngủ một chút nhưng còn mệt mỏi nên trên chuyến bay cậu cứ gục gà mãi.

Không thể nói công ty chèn ép cậu, thật ra vì cậu cần tiền nên đi chụp quảng cáo chui, chứ công ty đã sắp xếp thời gian xuất hành ổn thỏa theo lịch trình của cậu và Quách Thiên Thành rồi… Chuyện này là vạn bất đắc dĩ, cậu không thể nói ra với ai.

Quách Thiên Thành diễn cảnh mỹ nam an tĩnh ở bên cạnh đọc báo, muốn trầm ổn có trầm ổn, vậy mà cái người cần nhìn lại ngủ như heo. Chốc lát Quách Thiên Thành đã nghe thấy hơi thở đều đặn của người bên cạnh như có như không truyền vào tai. Tầm mắt nhìn tới hàng mi rung rung của Nhậm Tuân, cõi lòng anh bất giác mềm nhũn một chút, cậu ngủ gật rồi!

Quách Thiên Thành thẫn người ra một lúc, có chút thất vọng. Sắp xếp chỗ ngồi để cạnh để thuận miệng châm chọc, ai ngờ cậu vô tri đi ngủ thẳng cẳng.

“Này!” Quách Thiên Thành hướng người qua, vỗ lên má cậu, bực mình gọi cậu nhưng Nhậm Tuân đang chìm vào mộng đẹp không thể phản ứng lại.

Quách Thiên Thành gỡ lấy tờ kịch bản trên tay cậu nhìn qua một chút. Là kịch bản show.

Cậu ấy là vì căng thẳng trước show nên mới không có đủ thời gian nghỉ ngơi? Anh lại nhìn sang quầng thâm dưới mắt cậu, ngoài ý muốn cảm thấy ngạc nhiên. Đôi mắt dù có trang điểm vẫn phản ánh sự mệt nhọc vì ngủ thiếu giấc, chứng tỏ cậu chật vật ôn bài rất lâu đi? Vì một show hạng hai mà cậu ấy phải tự dày vò mình tới mức này?

Người yêu cũ liều mạng phấn đấu muốn bạo nổi, flop đến mức điên rồi?

Đáy lòng Quách Thiên Thành một cõi mang dại, không biết nên giận hay nên cười cậu ta ngốc nghếch nữa.

Trong lúc hắn suy tư, trợ lý Khúc lặng lẽ đi tới nhắc nhở hắn: “Quách thiếu, tổ đạo diễn sắp đột kích quay lại quá trình hậu trường để xem tinh thần mọi người, cậu chuẩn bị một chút.”

Show thực tế sẽ không tránh khỏi việc đột kích hiện trường, sau đó cắt ghép giai đoạn hậu kỳ để phát sóng chen vào diễn biến mạch chính của chương trình. Ekip đã thống nhất trước trong kịch bản rồi, đây là ấn định, nhưng Quách Thiên Thành lại không đáp ngay mà liếc qua người đang ngủ gật bên cạnh một chút, quay hay không quay?

Anh quả quyết nói với trợ lý: “Nói ekip dời lịch quay, trước khi hạ cánh 30 phút hãy bắt đầu.”

Để cậu ấy ngủ một lát.

Trợ lý Khúc là kim bài nhiều năm dưới tay Cảnh Khuyên, được huấn luyện nghiệp vụ đến mức xuất sắc, cảm thấy việc này không gì không thể. Đạo diễn show hạng một còn phải nể mặt cao tầng Cảnh Khuyên huống chi chỉ là một show hạng hai.

Trợ lý nghĩ Quách Thiên Thành có vấn đề cần xoay sở. Lập tức nói: “Tôi đi ngay. Từ đây đến lúc hạ cánh còn hai tiếng, cậu có một giờ ba mươi phút để tranh thủ.”

“Ừm.”

Trợ lý hai người cứ như vậy mà đổi kịch bản lịch quay. Nhậm Tuân ngủ say như chết không biết tổ ekip đang đau đầu vì mình, mà cái người miệng nói tuyên chiến với cậu lại mềm lòng chịu tiếng xấu để cậu ngủ thêm một lát.

Thấy đầu Nhậm Tuân sắp gục, Quách Thiên Thành tri kỷ kéo cậu qua, đem đầu vai mình làm điểm tựa cho cậu dựa một lát, tránh khỏi đập đầu vào cửa kính.

Mọi người đều nhìn qua hướng này, anh cũng cảm thấy không có gì không thích hợp, đáp trả lại một nụ cười công nghiệp.



Đại loại, đồng nghiệp mệt, cho mượn vai một chút có ý kiến gì sao?

Kỷ Gia Ninh và Hạ Trú cười cười, dĩ nhiên không có ý kiến. Chẳng qua lúc xuống máy bay họ lượn vào group các minh tinh trong vòng tán gẫu: [Tiểu Quách rất tri kỷ, không mắc bệnh ngôi sao nha~]

Kỷ Gia Ninh và Hạ Trú mặc dù dính scandal khó bạo nhưng nhân khí tốt, trước giờ không đắc tội động nghiệp nên rất được hoan nghênh trong nhóm chat tổng. Dĩ nhiên nhóm này chưa có thêm Quách Thiên Thành. Còn Nhậm Tuân vì tình huống đặc thù nên cũng không có mặt trong đây.

Bé Dâu Tây: [Thuộc đảng thái tử nhưng không mắc bệnh ngôi sao? Hiếm gặp!”

Anh Chim Sẻ: [Các cậu đi quay show thực tế mà còn được dùng điện thoại?]

Đây là acc clone của cặp đôi đỉnh lưu một nam một nữ nổi tiếng trong giới, nữ Du Ngân - nam Giang Dĩ, nổi tiếng là couple bền chặt trong showbiz, kết hôn vào năm ngoái còn dấy lên làn sóng không hề nhỏ.

Kỷ Gia Ninh: [@Bé Dâu Tây Đúng, đến tôi còn kinh ngạc mà, cậu nhóc rất chu đáo, sáng gặp mặt để đầu bếp Quách gia chuẩn bị điểm tâm cho mọi người, lúc lên máy bay còn tri kỷ làm gối tựa cho Nhậm Tuân.]

Hạ Trú: [@Anh Chim Sẻ Lát phải nộp cho tổ hậu trường đây. Bái bai trước nè.]

Ghét aNhậm Tuânifan: [Cái giới này có mấy người tình nguyện tiếp xúc với Nhậm Tuân chứ? Nhất Nhậm Tuân, nhì Thâm Uyên. Nhậm Tuân khác gì cột thu lôi. Bộ cậu ấy không sợ bị bôi đen? Người mới không phân biệt đối xử, like like.]

Lát sau nick của hai thành viên còn lại trong show cũng vào xác nhận, khen lấy khen để thái độ của Quách Thiên Thành. Ừm, ấn tượng tương đối tốt trong mắt các tiền bối flop.

Kỷ Gia Ninh: [Nhiều lời tới đây thôi, chúng tôi phải giao nộp điện thoại rồi. Muốn biết thêm chi tiết mời xem show vào thứ bảy hàng tuần nha! Bái bai.]

CMN! Nói nửa buổi thì ra đang PR cho chính mình.

Mọi người: Cạn lời.

Tuy nhiên chương trình này rất đáng để xem đây. Một show hạng hai vốn dĩ đơn điệu nhàm chán không có bao nhiêu sức cạnh tranh với đài lớn, chỉ có một đám người già flop chơi với nhau nhưng vì sự xuất hiện của Quách Thiên Thành liền rất nhanh thu hút sự quan tâm của netizen. Ai ai cũng mong đợi màn chào sân chính thức của người mới này sẽ có hình dạng ra sao.

***

Điềm Tranh tắt nhóm chat đi, tâm tình phức tạp.

Có thể thấy cậu ta seen chùa từ khi Hạ Trú gửi tin nhắn đầu vào group. Quách Thiên Thành trở về làm cậu ta nhen nhóm chút hi vọng cùng anh tái xuất, viết lên câu chuyện thanh mai trúc mã năm xưa, nhưng mà ở giữa lại nhảy ra một Nhậm Tuân, lại là con kì đà Nhậm Tuân!

Cậu ta không khác gì cây gậy chọc cớt, suốt ngày xuất hiện quấy nhiễu chuyện tốt của Điềm Tranh. Mà thái độ của Quách Thiên Thành mới là mấu chốt khiến Điềm Tranh e ngại, Quách Thiên Thành còn thích Nhậm Tuân không?

“Năm đó bọn họ tan rã trong không vui, giờ Quách Thiên Thành về nước không phải là muốn nối lại tình xưa chứ?” Cái người cặm cụi kí văn kiện hợp đồng bên bàn giám đốc bất chợt lên tiếng.

“Cậu nghĩ có khả năng không? Trương tổng?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.