"Ưm..."
Lúc mở cửa, Phương Niên vặn vẹo trong ngực anh, hừ nhẹ như một con mèo nhỏ.
Giang Ngộ đá cửa ra, ôm cô đặt lên giường, sau đó chuẩn bị trở về phòng mình.
Vừa đến cửa lại nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô sau lưng: "Giang Ngộ, anh đừng đi."
Anh hơi cứng người, sau khi đứng yên tại chỗ vài giây, cuối cùng vẫn chịu thua trái tim mình, xoay người lại.
"Em vừa nói gì?"
"Giang Ngộ, em rất nhớ anh."
Người trên giường dường như say mà không phải say, giống như tỉnh mà không phải tỉnh.
Cô nhìn anh, mỉm cười duyên dáng, tưởng như cô và cô gái ngồi trên bàn cơm hai giờ trước là hai người khác nhau.
Quỷ thần xui khiến, anh lại đến trước giường, yên lặng nhìn cô.
"Em say rồi."
"Không, em không say."
Phương Niên ngồi quỳ xuống, cánh tay duỗi ra ôm lấy cổ anh, khiến anh phải cúi đầu xuống.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của anh,cô ngẩng đầu hôn lên môi anh.
Nụ hôn này khác với nụ hôn một tháng trước.
Khi đó, cô là Lệ phi, còn anh là hoàng đế, họ đang thử vai.
Nhưng giờ phút này, cô càng lớn mật hơn, cũng càng mê người hơn.
Đôi môi cô được thoa một lớp son mỏng, giữa hơi thở còn mang theo hương rượu nồng đậm.
Giang Ngộ biết mình nên từ chối, thế nhưng không thể nào tự chủ được thân thể.
Anh để mặc cô đưa đầu lưỡi tiến vào, quấn lấy lưỡi anh, nhiệt tình dây dưa.
Âm thanh môi lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-kho-theo-duoi/3451338/chuong-9.html