A Ngộ...
Phương Niên ngây ra nhìn người bên cạnh.
Năm đó khi bọn họ vẫn còn hòa hợp, cô cũng chưa từng gọi anh như thế.
Cảm giác này thật sự khủng khiếp.
Người mà bạn cho rằng sẽ ở bên mình cả đời, bên cạnh anh ấy bây giờ lại là một người khác, mà giữa họ càng có nhiều kỷ niệm thân mật hơn so với bạn trước kia.
Phương Niên đột nhiên cảm thấy không thể thở nổi, cô nói với Tống Tuyền bên cạnh, "Tôi đi rửa tay", sau đó vội vã rời chỗ.
Ra khỏi phòng bao, nước mắt cô lập tức rơi xuống.
Trước kia không tận mắt nhìn thấy còn tốt, có thể lừa mình dối người, tự an ủi mình tất cả đều là giả, Giang Ngộ của cô vẫn luôn yêu cô, chờ đợi cô, bây giờ giấc mộng ấy cũng nên tỉnh lại.
Đứng một lúc, nhân viên phục vụ đi tới mang thức ăn lên, thấy cô đứng một mình trước cửa, ai nấy đều cúi đầu tò mò quan sát.
Phương Niên bình tĩnh lại một chút, cô đi vào toilet lau khô nước mắt, dặm lại lớp trang điểm, đứng trước gương nở một nụ cười còn khó nhìn hơn cả khóc, sau đó mới trở lại phòng bao.
Giang Ngộ vẫn còn ngồi ở chỗ bên cạnh cô, dường như cảm nhận được, cô vừa bước vào cửa, ánh mắt hai người đã giao nhau.
Phương Niên không biết lúc này đôi mắt của cô trông như thế nào, đi diễn nhiều năm như vậy, lẽ ra cô nên sớm học được cách gặp dịp thì chơi, nhưng khi đối mặt với Giang Ngộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-kho-theo-duoi/3451337/chuong-8.html