Hoàng Túc được đưa đến phòng hồi sức không lâu thì Thời Khuất Tiêu cũng đã đến, nhưng cảnh tượng trước mắt của anh chính là khung cảnh cô đang trò chuyện cười nói rất rôm rả với các y tá ở đây. Lúc này Thời Khuất Tiêu liền hắng giọng ho khan một tiếng, nhìn thấy Ảnh Đế đã đến rồi thì các y tá cũng biết ý mà nhanh chóng rời đi, để lại không gian riêng tư cho hai người.
Tuy nhiên sau đó thì Thời Khuất Tiêu lại thấy những ánh nhìn mà các cô y tá kia nhìn anh rất kì lạ, nhưng anh không rảnh để quan tâm, lúc này người anh quan tâm chỉ có thể là cô thôi. Chạy đến bên cạnh cô, nắm lấy tay của cô, sau đó lại lo lắng, nói:
- Âm Âm, em không sao? Thật sự không sao chứ? Em rơi cao như vậy mà… Sao lại có thể không sao chứ? Bác sĩ… Bác sĩ có kiểm tra cho em chưa? Họ có nói gì không?
- Tôi không sao, mọi việc vẫn rất tốt.
- Âm Âm, em đừng có lừa anh, chắc em đau lắm đúng không? Em chỉ là không muốn anh lo thôi chứ gì! Âm Âm… Em không cần phải chịu đựng như vậy đâu mà.
Gương mặt của cô liền ngu người luôn, con bệnh này lại lên cơn cái gì nữa vậy? Ngay lúc này để tránh tình trạng con bệnh lây bệnh cho cô thì Hoàng Túc liền đánh lên đầu anh một cái, sau đó hung hăng trừng mắt, nói:
- Tôi không có lo anh đau lòng, tôi không sao, ok?
- Nhưng em ngã từ trên cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-hom-nay-lai-bi-lua/3391184/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.