Chương trước
Chương sau
Đến khi cô được đưa vào bệnh viện dưới sự ngạc nhiên của bác sĩ, còn y tá cũng thì khỏi nói, hoàn toàn ngơ ngác nhìn cô. Lúc đó cô lại nhẹ nhàng, nói:

- Hợp tác chút đi mấy bé cưng.

Nghe vậy Thời Khuất Tiêu liền đen mặt, chỉ vừa mới gặp thôi mà cô vợ nhà mình đã gọi người ta là bé cưng rồi á? Còn anh thì sao? Anh là cái gì trong cuộc vui này chứ? Đúng là tức chết mà.

Trong khi Hoàng Túc vẫn còn đang trêu hoa ghẹo nguyệt thì Thời Khuất Tiêu liền bước đến, trực tiếp nắm lấy tay của cô, sau đó hung hăng nhìn về phía của bác sĩ, lãnh đạm nói:

- Chuẩn bị cho tốt vào.

Đương nhiên có những y tá ở đây đã từng xem qua chương trình thực tế “Minh Tinh Phiêu Lưu Ký” và cực kỳ ủng hộ chiếc chiến hạm của Thời Khuất Tiêu và Hoàng Túc, bây giờ hai người họ lại tình tứ ngay trước mặt, chỉ có kẻ mù mới không nhìn ra tình ý giữa hai người họ mà thôi.

Lúc này thì y tá cũng nhanh chóng đưa Hoàng Túc vào bên trong phòng cấp cứu, nhưng thứ khiến họ bất ngờ là cô đến một vết thương cũng không có thì họ phải làm gì đây? Cuối cùng cả đội ngũ y tá lẫn bác sĩ cũng chỉ mở đèn phẫu thuật… Rồi ngồi lại tám chuyện.

Có một cô y tá nhìn Hoàng Túc, nói:

- Cái này là tò mò thôi nha, anh có phải là bạn trai của Ảnh Đế không?

Hoàng Túc có chút ngạc nhiên, nhưng cô không trả lời thẳng vào vấn đề, thay vào đó lại còn đặt tay lên miệng của nữ y tá đó, ý bảo cô ấy im miệng không nên nói ra, nhưng nữ y tá đó tưởng rằng mình nói đúng rồi nên cũng chỉ cười rồi gật đầu.



Tiếp sau đó thì nữ y tá lại tò mò, nói:

- Vậy anh nằm ở trên hay ở dưới ạ?

Đến đây Hoàng Túc lại phải giả vờ suy nghĩ, sau đó cô lại đưa mắt nhìn về phía bên ngoài phòng cấp cứu, nhỏ giọng nói:

- Tùy theo anh ấy.

Ôi trời ơi, câu nói đơn giản như vậy thôi cũng đủ để cho trái tim hủ nữ bọn họ tan chảy rồi, đây còn không phải là ôn nhu công trong truyền thuyết sao? Luôn luôn nghe theo lời vợ, luôn luôn chiều theo ý vợ, thật sự là ấm áp quá đi mất. Kiểu này thì họ phải làm sao đây… Cái chiến hạm chết tiệt này đâu cần họ chèo chứ, chính chủ đã tự bơi luôn rồi mà.

- Trợ lý Hoàng, vậy hai người chưa tính công khai ạ?

- Cái đó không nên nói bậy, sẽ ảnh hưởng tới Ảnh Đế lắm đó.

Xem “chồng” nhà người ta đi kìa, biết lo lắng cho danh tiếng của “vợ” luôn cơ đấy, đây đúng thật là một cặp đôi tuyệt vời mà. Thử hỏi trên đời này còn có ai tuyệt vời hơn Hoàng Túc chứ?

Và cứ như thế, Hoàng Túc ở trong phòng phẫu thuật thì nói chuyện luyên thuyên với y tá và bác sĩ, còn ở bên ngoài bây giờ tình hình cực kỳ căng thẳng.

Đại diện đoàn làm phim là đạo diễn cũng đến, đương nhiên người muốn Hoàng Túc diễn thay là Trần Chi Kiều cũng đã đến, cô ta đang ngồi bất lực một bên, riêng Thời Khuất Tiêu thì trầm ngâm đứng một bên. Gương mặt của anh không có một chút cảm xúc nào, đến đây anh liền nhìn sang Trần Chi Kiều, nói:

- Tôi đã nói gì? Cô không nghe sao Trần Chi Kiều? Nếu bản thân vô năng thì đừng liên lụy đến người khác, bây giờ thì hay rồi… Nếu như cậu ấy có mệnh gì… Cô nghĩ cô sẽ thoát được chắc?



Cơ thể của Trần Chi Kiều liền run rẩy, cô ta cũng không nghĩ là mọi chuyện sẽ xảy ra tồi tệ như vậy. Còn chưa đợi cô ta lên tiếng nói gì thì y tá đã hốt hoảng chạy ra, rồi lại chạy vào, trên tay liên tục mang theo những túi máu dự trữ, đến đây đột nhiên một y tá dừng lại, có chút lạnh giọng nói:

- Kho máu của bệnh viện hiện tại không đủ để tiếp ứng cho bệnh nhân, không biết ở đây ai có thể hiến máu ạ?

Không cần nói rất nhiều người đã tự nguyện bước ra xét nghiệm máu, Trần Chi Kiều thấy thế thì cũng đăng ký một suất. Nhưng chẳng biết là may mắn hay xui xẻo nữa, thế quái nào mà nhóm máu cô ta lại phù hợp với Hoàng Túc cơ chứ?

Rồi thì sau đó Trần Chi Kiều phải truyền máu của mình cho Hoàng Túc. Nhưng thật chất thì có truyền máu gì đâu, chỉ là Hoàng Túc muốn chơi một chút, sẵn đó để Trần Chi Kiều làm một chút chuyện thiện lành, nên muốn cô ta hiến máu thôi.

Đến khi Hoàng Túc đã được “phẫu thuật” xong và đưa vào phòng hồi sức thì Thời Khuất Tiêu đã chặn Trần Chi Kiều lai, anh lạnh giọng, nói:

- Cô đừng xuất hiện xung quanh cậu ấy nữa, tôi nghĩ Hoàng Túc không muốn gặp cô đâu!

- Nhưng em đâu có hại cậu ấy, Tiêu ca… Em thật sự không có làm gì mà…

- Có làm gì hay không thì tự cô biết, Trần Chi Kiều… Tôi nghĩ cô sẽ không ngu đến mức làm gì hại một người vô tội đâu nhỉ? Còn nếu cô có làm… Thì giấu cái đuôi cho kĩ vào, đừng để tôi nhìn thấy, nếu tôi mà nắm được, thì cho dù cô là hồ ly chín đuôi hay nghìn đuôi thì tôi cũng chặt hết!

Nói xong Thời Khuất Tiêu cũng rời đi, bỏ lại Trần Chi Kiều run rẩy đến mức không đứng vững… Cô ta… Chết chắc rồi…

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.