Thật ra Nhạc Chiêu Âm không sợ Nhạc Chiêu Hiên đâu, cô cũng không sợ Nhạc Chiêu Thoại và Nhạc Chiêu Phóng, cô chỉ sợ papa đại nhân Nhạc Thanh Phong mà thôi.
Tuy nhiên, đối với Thời Khuất Tiêu mà nói thì ba ông anh trai của cô mới là ác mộng, nếu mà để ba ổng biết được anh ôm cô như vậy, xem cô như vật sủng mà cưng nựng thì ba người họ sẽ "nựng" anh ra máu luôn chứ đùa.
Nhưng mà có vẻ như cô chạy không thoát rồi, theo như Tạ Đới mật báo thì Nhạc Chiêu Hiên đã đến Nhuận Sắc Sương và đang trên đường lên nhà, gương mặt nhỏ của Nhạc Chiêu Âm liền ngây ra, cô cả đời cao cao tại thượng lại bị anh trai bắt gian tại giường... À nhầm, bắt gian tại nhà như vậy sao?
Trốn về nước vì trai, ôi cái lý do đau đớn này đúng là mất mặt chết đi được.
Lúc này, tiếng nhấn chuông được vang lên, trong lòng của Nhạc Chiêu Âm đã bắt đầu niệm phật cho bản thân rồi. Thôi bỏ mọe thật rồi, cô sắp tàn đời thật rồi, cô thật sự sắp bị cha đánh gãy chân chó rồi, phải làm sao đây?
- Đâu? Tôi thật sự muốn xem gương mặt của người con gái khiến cho Ảnh Đế Thời Khuất Tiêu điên đảo đó, rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
Ể, cái giọng này nghe quen thế nhỉ? Đột nhiên Nhạc Chiêu Âm quay người lại.
Thôi rồi lượm ơi, không chỉ có Nhạc Chiêu Hiên, mà ngay cả Nhạc Chiêu Phóng cũng đến đây góp vui là sao vậy?
Hai anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-hom-nay-lai-bi-lua/3391177/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.