Editor: Thư
Beta-er: Yen
Ở phía ngoài, âm thanh bận rộn nấu cơm của lão Quý cùng Lại Mỹ Quyên liên tục vang lên, thập phần náo nhiệt. Trong phòng ngủ, Lại Khải Toàn ngơ ngác nhìn Quý Lạc Lạc một lúc lâu, ánh mắt từ đầu đến cuối đều hoàn toàn mờ mịt.
“Tài năng của em không thiếu, tuổi trẻ đã có ước mơ, tại sao lại muốn từ bỏ dễ dàng như vậy?”
Quý Lạc Lạc cầm trong tay chiếc đĩa CD, chậm rãi ngẩng đầu lên:
“Với năng lực hiện giờ của em, nếu như được các giáo sư trong học viện chỉ bảo một chút thì sau này cũng không cần phải lo cái ăn cái mặc, thậm chí là còn có thể trở nên nổi danh trong giới âm nhạc nữa!”
Cô chưa hiểu, đối với người bình thường, đây thực sự là một chuyện tốt đáng để vui mừng, hơn nữa còn không làm chậm trễ việc học. Rốt cuộc là tại sao lại muốn ngừng lại?
Từ trước đến giờ, Lại Khải Toàn có nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới việc này, hay đúng hơn là còn chẳng dám mơ tưởng đến.
Chỉ riêng Quý Lạc Lạc bước chân vào giới giải trí thôi mà gia đình đã loạn đến long trời lở đấy, thậm chí còn đoạn tuyệt luôn quan hệ với bố, cả năm trời cũng không nói chuyện lại.
Tất nhiên, trong chuyện đó, một phần nguyên nhân sâu xa vẫn là do mẹ và cậu. Điều này Lại Khải Toàn chẳng thể phủ nhận, nhưng mà… dù gì đi nữa, chưa cần hỏi cũng biết bố mẹ sẽ không bao giờ đồng ý.
Lại Khải Toàn thở dài:
“Em không sao đâu, có học từ người khác thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ba-dao-mot-muc-cung-chieu/1249000/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.