Anh Đào ở lại Ký Châu ba ngày, người của Thạch Hổ đã mang tin tức đến.
Rồi tức tốc trở về.
Trên thư chỉ có hai chữ, ngay cả chữ ký cũng không viết.
Chắc là chuyện vô cùng cơ mật.
Người mang tin tức đi suốt đêm, mệt gần chết.
“Mẫu phi……”
“Xem ra, đại sự không còn xa nữa……”
“Con với mẫu phi cùng nhau trở về……”
“Không cần…… Bây giờ chưa phải lúc……”
Anh Đào xoay người lệnh nô tỳ đi thu thập hành trang, lại nói tiếp “Thúy nhi, ngươi ngàn vạn lần nhớ kỹ, không có mệnh lệnh của phụ vương ngươi, tuyệt đối không thể rời Ký Châu một bước bước.”
Thời cơ chưa tới, không thể nhất thời xúc động mà làm hỏng chuyện.
Màn đêm buông xuống, Anh Đào dẫn hai ngàn ngân giáp kỵ binh ra đi.
Thạch Thúy tiễn ra đến ngoài thành.
Lúc sắp đi, Anh Đào nhìn hắn nói “Ta cùng với ngươi phụ vương ngươi ở Tương quốc chờ ngươi.”
Hoàng vân bạch để lũng vân phi, vị đắc báo ân bất đắc quy.
Thạch Thúy hai tay đè dây cương, nén xúc động để không giục ngựa đuổi theo, nhìn bọn họ rời đi.
Lời dạy ân cần vang bên tai, phụ vương, hãy để nhi thần tự quyết định một lần đi.
Chúng tướng cúi đầu không nói, có mấy người hiểu được thiếu niên nắm trọng quyền, cô độc nhưng tâm cao khí ngạo này.
————————————–
Thạch Lặc ngã bệnh, triều cương rối ren.
Thạch Hổ cùng Trình Hà kết thành một phái.
Thế tử Thạch Hoằng chịu sự quản thúc của Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dao-truyen/2879740/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.