Anh Đào liên tiếp mấy ngày không gặp Thạch Hổ.
Kể từ sau đêm đó, Trương Tân cũng thường xuyên vô tình hữu ý trốn tránh y. Mỗi ngày nhàm chán đều nhàn rỗi ngắm bầu trời từ hừng đông cho đến khi tối mịt, lại không gặp người.
Đành phải đối mặt với những cọc gỗ mang hình dáng thị vệ mà ngẩn người.
Quả nhiên, gần đây bắt đầu có vẹt bay đến khu vườn này, tuy chỉ mới có một vài con, nhưng cũng đủ khiến những ngày nặng nề này thêm hứng thú.
Đuổi theo những cánh vẹt chao lượn, chợt thấy trong hồ sen mơ hồ phản chiếu một bóng người bị gió thổi nhăn theo từng gợn sóng…
Anh Đào có chút xấu hổ, bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng y cũng mở miệng
…”Ngươi có chuyện muốn nói với ta sao?”
Đối phương không nói, đứng yên tại chỗ không động đậy, ánh mắt hắn nhìn Anh Đào có chút mờ mịt.
Đây là một kẻ biệt nữu (lúc nào cũng ngại ngùng, không được tự nhiên),mỗi ngày đều sẽ gặp vài lần, khi nhìn thấy, ngay cả một câu chào hỏi cũng không có mà đi thẳng, đi được một quãng lại quay lại nhìn mình ngẩn người.
Quách Vinh hôm nay đã đến khu vườn này lần thứ sáu. Hắn bức thiết muốn gặp người này, nhưng khi gặp được lại không biết nói cái gì.
Anh Đào rốt cục nhịn không được hỏi trước, hắn vẫn không đáp lại. Hai người nhíu mày nhìn nhau qua một đoạn hành lang dài.
Đổi lại là trước kia, chắc chắn sẽ tặng cho nhau vài câu trào phúng, nhưng hiện tại chẳng ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dao-truyen/2879721/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.