Tin nhắn đã gửi đi một lúc mà vẫn chưa có trả lời, tôi đến tủ lạnh lấy hộp đào rồi vừa xem chương trình giải trí vừa ăn đào tươi ngon mọng nước.
Đang ăn nửa chừng thì chuông báo tin nhắn "001" vang lên, tôi lập tức đặt hộp đào xuống để cầm điện thoại lên xem.
【 Trai Tám Múi 】: Sao em không mặc quần?
Đây là câu hỏi của trai thẳng gì vậy, tôi đang định tìm đại một cái cớ để trả lời thì đối phương nhắn tiếp.
【 Trai Tám Múi 】: Tôi vừa tức giận hết 15 phút đấy! Em có biết tại sao không?
"......" Câu hỏi này nghe quen quen nên tôi lập tức trả lời theo phản xạ.
【 Một trong một vạn 】: Không biết...
【 Trai Tám Múi 】: Khá khen cho một câu không biết.
【 Trai Tám Múi 】: Tôi thừa nhận chiêu dụ dỗ của em rất có tác dụng với tôi, em thành công rồi đấy.
【 Một trong một vạn 】: Ơ, anh đang nói gì vậy? Em chẳng hiểu gì cả.
Tôi cố tình giả ngu, xem ra Trì Thành cũng không ngốc, nhưng kiểu nói chuyện của hắn thực sự rất vô sỉ, chỉ muốn đập hắn một trận thôi.
【 Trai Tám Múi 】: Em đừng tưởng tôi không biết nhé, em cố ý quyến rũ tôi chứ gì.
【 Trai Tám Múi 】: Nhưng cũng đừng vì quyến rũ tôi mà cố ý làm mình bị thương chứ, vết bầm trên đầu gối do em cố tình gây ra đúng không!
Phắc, tôi đâu có ngốc vậy, con hàng Trì Thành này mắc chứng hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dai-dien-la-toi-khong-vua-y-a/2659190/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.