133 
Giờ tôi đang cả gan xem Trì Thành như ghế salon để ngồi lên, nhân tiện liếc mắt đưa tình trêu chọc hắn. 
Nhưng hình như Trì Thành không bắt được tín hiệu từ ánh mắt tôi, thân thể hắn cứng đờ, vẻ mặt hết sức mất tự nhiên. 
Tôi nghiêng đầu thắc mắc: "Trì tổng?" 
Trì Thành nhìn tôi với vẻ sâu xa, sau đó tôi thấy hắn hít sâu một hơi rồi nói: "Tôi chỉ bảo cậu ngồi cạnh tôi thôi mà." 
".................." Dãy dấu chấm dài thòng này đại diện cho chỉ số xấu hổ của tôi, giờ đến lượt tôi cứng đờ không nhúc nhích. 
"Nếu cậu muốn ngồi vậy cũng được." Thấy tôi không có phản ứng gì, Trì Thành còn chu đáo nói thêm một câu. 
134 
Tôi vội vàng bật dậy khỏi đùi Trì Thành, sau đó gượng gạo ngồi xuống cạnh hắn, à không, phải nói là xa hơn bên cạnh một chút, giữ khoảng cách nhất định với hắn. 
"Xin lỗi Trì tổng, em hiểu lầm ạ." Ngoài mặt tôi nói vậy nhưng trong lòng lại hùng hổ chửi bậy, gã khốn này bảo tôi ngồi cạnh mà sao lại vỗ đùi chứ, chẳng phải sẽ khiến người ta hiểu lầm à! 
"Không sao." Mặt Trì Thành vẫn lạnh lùng như xưa, giọng nói cũng chẳng có chút dao động nào. 
Giờ tôi đang xấu hổ cực kỳ. 
Đồng thời cũng mất mặt vô cùng. 
Sao lúc nãy tôi không nghĩ kỹ mà ngồi ngay chứ, Trì Thành hoàn toàn đâu phải loại người này, dễ gì để tôi ngồi trên đùi hắn ngay trong phòng làm việc, chúng tôi đã hẹn hò đâu. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dai-dien-la-toi-khong-vua-y-a/2659188/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.